Chiều thượng nguồn sông Vàm Cỏ

Chuyên mục: Trang thơ Được đăng: Thứ bảy, 02 Tháng 2 2019 Viết bởi Ban điều hành

CHIỀU THƯỢNG NGUỒN SÔNG VÀM CỎ

Trần Hoàng Vy

Cứ chảy mãi sao chiều,
nhạt nắng.
mặt trời vừa cúi thấp,
hôn sông…
cứ thấp thoáng 
viền môi gợn đỏ


ai biết?
sông khao khát mong chồng!

cứ chảy mãi,
sao chiều mua tím
thuở ngày xưa,
cây lá dùng dằng…
em ngụy trang cho hoàng hôn
biếc.
vướng khăn rằn,
khoe mắt lá răm…

thượng nguồn sông,
ừ thượng nguồn sông.
những cô gái,
chưa chồng.
đi vào trận đánh.

không có ai ngẩn ngơ
hoa mua ngẩn ngơ
sông ngẩn ngơ,
chiều rồi, loang mực tím.

mặt trời cháy bỏng thế.
dòng sông mềm mại thế.
mái tóc ai, một thời như lụa.
xanh hết đời,
xanh lẫn vào xanh…


GIÓ CHẠM CHIỀU PLEIKU

Cứ liêu xiêu ngọn gió
chạm phía chiều Pleiku
nhặt cánh hoa đắng ngái
tưởng lưng đồi đã thu.

Gió xạt xào lời gió
Cây xạt xào lời cây
phố chiều giăng mùng sớm
gió run cùng sương mây!

Em gùi lan xuôi phố
Cõng gió chiều ngược buôn
Chào Pleiku hạnh ngộ
chạm mắt em sao buồn

anh mang gió đồng bằng
chạy phía nào cũng núi
chạm vào sương mù giăng
bỗng nghe mình bối rối…


HOÀNG HÔN NÚI

Núi biếc. Chạm chiều mưa tím
Mây mềm, vạt áo xưa phơi
Chùa cũ. Sư thầy xuống núi
Giật mình. Kẻ lá nắng rơi!

Hoàng lan gặp chưa hé nụ
Mây ghé hiên ngày lam phai
Đá vẫn trầm tư phía suối
Nước chảy động nào thiên thai?

Lá dắt hoàng hôn lưng núi
Ngủ vùi hương nấm xanh rêu
Dâng hương lòng không bén lửa
Phật cười tâm tịnh vô ưu!

Tôi dẫn thời gian xuống núi
Trật trầy theo chiếc lá lăn
Chạm đất dường như trời tối
Núi ở sau mờ sương giăng…

Tin mới

Các tin khác

Lượt xem: 1969