Truyện ngắn, bút ký, hồi ký
Một ván cờ
Một ván cờ
Ngữ Yên
Thân tặng những cô giáo một đời vì hs thân yêu
Ở cái huyện nghèo nàn nầy ông Tình là nhân vật không xa lạ gì với quần chúng .Các quán nhậu đều nhẵn mặt ông, có điều ông rất hay ở chỗ nhậu không tốn xu bạc nào cả, đang lúc vui vẻ ông chỉ cần móc di động ra a lô một cái thì có người chạy đến trả tiền. Vốn là cán bộ một trường bổ túc văn hoá nhưng người ta thấy ông dạy thì ít chạy chọt thì nhiều, giờ ở ngoài quán nhiều hơn ở trong lớp. Chuyện ông nhậu cũng có nhiều giai thoại để lại : một lần nhậu quắc cần câu về tới khu phố không biết đường vào nhà ông hỏi bọn trẻ đang chơi :- Mấy con biết nhà Thầy Tình không? Chỉ cho chú. Bọn trẻ bật cười tưởng ông nói giỡn:- Thầy Tình đúng là chú rồi còn hỏi gì nữa? - Đúng là tao nhưng tụi bây chỉ dùm đường vào nhà tao coi, tao hết biết rồi! Trong các đợt thi tốt nghiệp bổ túc người ta đều thấy ông nhấp nhố trước cổng, lăng xăng ở ngoài quán cà
Một ngày ở phố cổ Malacca
( nhà thờ Christ)
Một ngày ở phố cổ Malacca
Nguyễn Duyên
Chúng tôi đến cửa khẩu Tuas để qua biên giới Malaysia thì gần trưa, thủ tục nhập cảnh cũng khá nhanh, người đông nên xắp hàng dài, khác bên Sing, ở đây lấy dấu lăn tay bằng ngón trỏ nên nhiều người lộn ( vỉ bên Sing là dùng 2 ngón cái) Ra khỏi cửa khẩu có anh HDV tên Edire nhiệt tình dẫn đướng chúng tôi lên xe đi Malacca, đi khoảng10 phút tới Johor Bahru Sentral. Sau đó, xe chạy sẽ mất khoảng 3 tiếng đến Malacca trên cao tốc rất tốt đi qua các vườn cây cọ đẹp, cao tốc Malaysia lâu lâu thì có một trạm dừng chân rất rộng mát mẻ bán đủ thứ đồ ăn: kẹo, bánh, thuốc lá, cà phê,….hai bên đường cờ xí rợp trời chúng tôi tưởng có ngày lễ lớn khi hỏi anh HDV thì anh nói là sắp bầu cử thủ tướng tháng 5 nầy nên người ta chào mừng ngày bầu cử. Đến Malacca cũng đã gần chiều cơm nước xong , chúng tôi nhận phòng ở khách sạn Eco Tree trên
Ai có về Long Hoa
Ai có về Long Hoa
Nguyễn Duyên
Ngày xưa mỗi lần về thăm nhà, từ Sài Gòn xe đò chạy thẳng một mạch đến Ngã ba Giang Tân thì đã thấy xa xa cái chóp của nóc chợ Long Hoa,càng tới gần càng hiện rõ ,lòng rất hồi hộp….quê nhà là đây tới rồi…Cửa Nam thân quen bến xe lam ông già tôi hay chạy tuyến Long Hoa - Gò Dầu, buổi sáng có cháo lòng rất ngon thơm rẽ…nhất là miếng dồi thì không thể nào quên vừa béo vừa bùi,cay cay hạt tiêu..người bán lại là bà già của thằng bạn .Lúc đó anh em tôi lại chuyên đi Cửa
Chuyện bây giờ mới kể
Chuyện bây giờ mới kể
Bùi Tho
Nghe tin tôi chọn về TH Nông Lâm Súc Tây Ninh, mẹ tô đã khóc, vì nơi đây là vùng lửa đạn. Ba tôi thì trầm tĩnh hơn bảo “ sống thì ở đâu cũng sống, chết thì ở dâu cũng chết, người ta sống được thì con mình sống được.”
Và chỉ vỏn vẹn có hai năm trên vùng dất thánh Long Hoa, trên vùng đất Tây Ninh, đầy lửa đạn và chết choc này. Từ tháng 11 năm 1968 cho đến tháng 11 năm 1970, với 24 tháng tròn đó, biết bao sự việc đã đến với riêng tôi, biết bao sự việc tôi đã thể hiện trên
Nhà thơ Trường Anh và Mưa đêm nay
Nhà thơ Trường Anh và Mưa đêm nay
Thắm thoát mà một năm trôi qua, Trường Anh, nhà thơ của Gò Dầu Hạ, Tây Ninh, từ giã cõi đời. Đôi dòng nầy viết về ông để nhớ lại kỷ niệm những ngày tháng cũ.
Tôi quen thân Trường Anh trong những năm đầu của thập niên 60 thế kỷ trước, trong khi ông chuẩn bị cho in tập thơ đầu tay Mưa Đêm Nay.
Gò dâù hạ vào những năm âý, nhắc đến tên Trường Anh, thi sĩ, nếu nói là có nhiều người biết, chắc không phải là nói quá lời. Trường Anh với bài thơ Mưa Đêm Nay do nhạc sĩ Anh Việt Thu phổ nhạc và trình bày qua giọng ca Hoàng Oanh, phát trên đài phát thanh Sàigòn lúc ấy, làm cho nhiều người biết đến ông.
Hiu hắt đời người
HIU HẮT ĐỜI NGƯỜI
NGỮ YÊN
Những năm 1960 từ Bến Mới ra Gò Dầu Hạ phải đi qua Dinh Ông khoảng trên 20 cây số , đường đi rất xấu, ổ gà, ổ voi nhiều vô kể…mùa mưa thì nước ngập trắng xóa , muốn qua phải đi ghe, xuồng nên người dân còn gọi là đường xuồng.Gia đình chúng tôi từ xưa vốn sinh sống làm ăn trên đất quê ngoại nhưng sau chiến tranh tràn lan, mẹ tôi lo sợ tương lai cho các con mình nên về phố thị ở, chỉ còn Dì Sáu là em mẹ vẫn còn bám trụ dưới quê.Vùng Đức Huệ ngày ấy rất phức tạp “thuộc vùng xôi đậu” không biết ai là ai?, bản thân gia đình tôi cũng có bà con đi theo Cách mạng, tối tối cũng có người về thăm, gia đình rất hồi hộp! Bọn cảnh sát,dân vệ đi ruồng tối ngày mà!..