Truyện ngắn, bút ký, hồi ký
Nghĩa tình Thầy trò Nông Lâm Súc
Nghĩa tình Thầy trò Nông Lâm Súc
Thầy Phan Minh Đẩu
Tôi có may mắn là cả cuộc đời gắn bó với nghề dạy học và chỉ dạy các trường chuyên-nghiệp . Năm nay tôi 66 tuổi 44 năm làm nghề dạy học và hiện nay vẫn còn đứng trên bục giảng . Điều cảm nhận của tôi là tình nghĩa thầy trò Nông-Lâm-Súc đâu cũng đậm đà chung thủy . Năm 1965 lúc đó tôi còn rất trẻ (22 tuổi) tôi giảng-dạy các lớp Nông-Lâm-Súc ở Tây-Ninh . Học trò Nông-Lâm-Súc Tây-Ninh hiền lành thật thà như củ khoai củ sắn và có truyền thống Tôn Sư Trọng đạo . Những ngày tháng ở Tây-Ninh là
Kỷ niệm những lần gặp lại cô Trần Thị Hoàng
Nhân ngày lễ Nhà giáo Việt Nam 20/11 chúng tôi xin giới thiệu một bài viết về Thầy Cô của cựu học sinh xem như một lời tri ân, nhớ mãi công ơn dạy dỗ của Thầy Cô dưới mái trường Nông Lâm Súc Tây Ninh ngày xưa...
KỶ NIỆM NHỮNG LẦN GẶP LẠI CÔ TRẦN THỊ HOÀNG
Nguyễn Quốc Nam
Sau khi hoàn thành chương trình trung học tôi vào đại học và ra đi ít khi có dịp trở lại mái trường xưa. Sau năm bảy mươi lăm người tôi còn liên lạc thường xuyên ở Sài Gòn đó là Lộc, tức nhạc sỹ Trương Quang Lộc bây giờ. Thời điểm đó rất khó khăn anh em gặp nhau uống ly cà phê đen giá năm mươi xu là quá lắm rồi, cuộc sống thật khó khăn nhưng hại thằng vẫn nhâm nhi cà phê nói chuyện văn nghệ văn gừng cho vui và tôi chợt nhớ mấy câu thơ của ai đó đọc cho Lộc nghe.
Điện thoại của mẹ
ĐIỆN THOẠI CỦA MẸ
Ngữ Yên
Kính dâng lên hương hồn mẹ thân yêu
Suốt ngày ở nhà hiu quạnh một mình nên mẹ tôi rất thèm tiếng người, hễ nghe tiếng của ai ở phía trước là bà lọ mọ đi lên , dù quen hay lạ : một người hàng xóm, một bà lão bán vé số, một người đi đường dừng lại. Bà hỏi chuyện đủ thứ, chuyện đâu không, mà khi hỏi là hỏi cho tới cùng: từ gia đình, con cái, quê quán, nhà cửa, làm ăn… làm nhiều người lúng ta lúng túng. Nhưng không ai giận cả, rất vui vẻ trả lời bà già.
Buổi sáng tản mạn bên Roman coffee
TẢN VĂN
Buổi sáng tản mạn bên Roman coffee
Nguyễn Văn Điệp
Quán café Roman nằm khuất sau con đường nhỏ khu chung cư Hoàng Anh Gia Lai trên đường Tạ Quang Bửu quận 8 , không khí thật yên tĩnh, cạnh con mương nhỏ nước chảy theo thuỷ triều có hàng dừa nước như đem cảnh quê vào lòng thành phố , buổi sáng nắng dịu , vài ngọn gió mát đủ để đong đưa cành lá cho ta khung cảnh thật thơ mộng
Về cây trồng ở Nội ô Tòa Thánh
VỀ CÂY TRỒNG Ở NỘI Ô TÒA THÁNH TÂY NINH
Đây là bài viết của thầy Bùi Tho – Gv giảng dạy môn Thủy Lâm trường NLS TN và Bảo Lộc trước 1975, thầy có rất nhiều kỷ niệm về Tây Ninh và rất quan tâm về hệ thống cây rừng tại địa phương nhất là những chủng loại cây trồng ven đường trong Nội ô Tòa Thánh. Kỳ rồi về thăm Tây Ninh thầy gặp lại đồng nghiệp là thầy Nguyễn Văn Nhơn đang phụ trách trồng cây trong Nội ô, thầy đã đi tham quan và có những nhận xét, ý kiến
trao đổi cùng thầy Nhơn
Chuyện về trái tràm
Chuyện về trái tràm
BÙI THO
Dù là xứ núi, nhưng ngày ấy bọn trẻ chúng tôi đứa nào có một trái tràm, coi là được một vật quí. Có được do một người nào đó lặn lội trong rừng sâu nhặt đem về, hoặc khi bới đào trong những đống cát của công trình xây dựng may mắn bắt gặp , dáng dấp tưạ hạt me to bằng nắm tay của tuổi chúng tôi thời đó, vỏ cứng màu nâu bóng, gọi là trái là quả nhưng kỳ thực nó là hạt, nói chung ai được một trái như thế thì lấy làm tự hào lắm , vì vừa hiếm hoi lại không rỏ cái trái nó to cỡ nào mà có cái hạt to đẹp như thế, ngày ấy thường cất kỷ trong túi hoặc trong cặp, thi thoảng lấy ra thảy như một hòn chàm nhảy lóc cóc trên nền gạch, thường chơi nhất là cà hạt