Hồi ức mái trường xưa

Chuyên mục: Truyện ngắn - Bút kí - Tùy bút Được đăng: Thứ tư, 02 Tháng 2 2011 Viết bởi Nguyễn Quốc Đông

Qua email bạn Ngọc Huệ góp ý nên dành một chút gì đó nhớ thầy cô,bạn bè đã mất.Tôi có một bài viết về thầy cô nhưng lâu quá có thể vài chi tiết không chính xác nhưng đây xem như là một tấm lòng gửi về thầy cô thân yêu .
Chào Tất cả các bạn
Cô Trần thị Hoàng, đã ra đi về cõi vĩnh hằng nay gần 1 năm rồi.
Đề nghị: Nếu có thể được hãy dành một ít đất để cho các Thầy, cô, các bạn đã an nghỉ. NGỌC HUỆ- KHOÁ 3


Cô Hoàng (năm 1970)

 


Thương nhớ Cô Hoàng
Năm 1969 chúng tôi vào học NLS tại trường Cộng đồng Long Hoa được xếp học lớp 6B .Dạy canh nông là thầy Phan Minh Đẩu,mục súc là thầy Nguyễn Tấn Tài,thầy Đẩu người Huế nhưng giỏi văn chương nên giảng bài rất hay,thầy  trọ ở gần trường có mở tiệm vẽ nên chúng tôi hay qua đó chơi vì có người cháu thầy tên Quang cũng học chung với tôi.Gần đó là nhà cô Hoàng,cô dạy rất vui vẻ tuy khó tánh nhưng học sinh rất thích,cô rất thương học sinh,chính cô là người tập cho bạn Hải bớt nói ngọng lại...thời gian cách biệt mới hay cô già yếu sống tại Cây Gõ cô đơn và đã qua đời (một nén nhang xin tạ lỗi cô).Hồi đó thầy Đẩu hay nói đùa:- Các em biết  6B là cái gì không?- học sinh im lặng thầy tự trả lời:-B là bê bối đó....phải ráng lên. Vào lớp sắp hàng thì thầy Tài đứng tại cửa , đứa nào bê bối không đồng phục thì thầy nhéo cho một cái...Tôi còn nhớ .lúc thi vấn đáp thầy đưa tấm hình con thỏ ra hỏi:- Đây là thỏ đực hay thỏ cái? Tôi chịu thua,vô phương trả lời...


Thầy Nguyễn Văn Hiện (1970)

Cô Phấn dạy Pháp văn,năm rối có về dự họp mặt tôi lại chào:-Cô còn nhớ em không?nhắc một hồi cô cười nói còn nhớ cái miệng em...( chắc hồi đi học tui hay nói chuyện nhiều đó...? ) .Lúc đó cô Phấn hay đi chiếc Honda dame thường ngoài ThịXã vào ,khi xe cô chạy ngoài đường ngang hàng rào trường,chúng tôi la lên:-bả vào,bả vào....cô vào bắt phạt cả bọn đứng lên hỏi:-bả nào ,bả trầu hay bả cau....coi chừng chết nghen? Đến giờ tôi còn nhớ danh sách lớp (sắp theo alphabet):-Bản ,Cảnh.Cường ,Công . Đế, Đạt, Đạo, Đông,Hưng.... (Cường đã chết, Đạt là em vợ thầy Sỹ,Lê Văn Bản hiện ở Mỹ...).Tới giờ thầy Tho thì xôm tụ ,chúng tôi chạy vô rừng Thiên nhiên xem cây rất vui,vậy mà tôi còn nhớ mãi thầy nói cây sao tàng nó hình nón tháp,thầy là một cây vănnghệ của trường thời đó,ngoài ra chúng tôi còn học thầy Rỡ thầy thường dẫn ra cột cờ
tâm sự giảng bài


Thầy Lý Văn Rỡ

Sau đó chúng tôi chuyển về Bến Kéo, trường xây dựng chưa xong phải ra ngoài khu Tầm Tang học, thầy  cô dạy là cô Thảo ,Cô Mai (vợ thầy Thìa ) thầy Đặng Lê Hùng,cô Tý...lúc đó thường công voa Mỹ chạy ngang quốc lộ 22 hằng giờ là chúng tôi nghỉ học vì quá ồn ào,nhớ đang học giờ cô Tý thì thầy Hùng đi ngang lớp nói cho đi nhờ nhé...(năm rồi họp mặt gặp lại thầy Sên cho biết thầy Hùng đang ở Pháp ) thầy là một nhạc sỹ có những bài hát được nhà xuất bản Minh Phát (SaiGon) phát hành.

Lúc vào trường mới chúng tôi học dãy trệt,tới giờ nông trại thì ra đồng trồng trọt,lúc đó nhiều chuyện cười bể bụng,thầy kêu đem giống ớt vào trồng mà tôi và Hồ Tiết Quý cũng đem vào trồng,vài ngày sau nó  ra cây cà chua?,thầy cô cười nói:- học sinh NLS thế nầy thì chết rồi... (vì hạt cà, ớt na ná nhau đâu biết!!?? )

Sau dãy lớp là khu chăn nuôi gà ,chúng tôi rình mãi để bắt gà,tới đợt trực vào cho gà ăn tôi tóm một con chạy ra cánh đồng nông trai giao cho Nguyễn Văn Bé về làm một chầu đã đời (lúc đó không biết nhậu - Sau nầy tôi về Trảng Bàng có giang một chiếc xe cải tiến ai ngờ nhìn lại bác tài là Nguyễn Văn Bé ,nhắc chuyện cũ cười ra nước mắt... ).Một bữa chủ nhật tôi cùng Phan Vân Đằng (đã mất )vào trường. Đằng chơi đòn Bích hổ du tường leo vào Hội quán chôm mấy chai nước ngọt ra uống chơi ( Đằng mất sau khi bị tai biến mạch máu não,chở vào bệnh viện thì qua đời ).Hồi đó thầy Nguyễn Trường Hy dạy Văn,Sử địa rất hay,thầy hay nói chuyện thời sự nghe mê mệt...thầy chỉ cần vẽ một đường cong trên bảng là ra các nước vùng Đông nam Á . Ở trường có sân banh ,khi chúng tôi đá banh thắng, thầy chạy đến tặng cho một gói con mèo ( không hiểu sao thầy tặng Con mèo ? vì tụi tôi còn học sinh ).Thầy trọ ở gần nhà, nên chúng tôi thường hay đến chơi,nhớ mãi thầy nói các con sông miền Bắc em  khó nhớ thì thầy tặng cho các em hai câu thơ thì dễ nhớ ngay :

- Đà- Hồng -Chảy với sông Lô

- Gầm- Cầu- Thương- nhớ con đò Lục Nam

( 40 năm qua chúng tôi vẫn còn nhớ) .Phong cách dạy công dân của thầy Hiện đến giờ tôi còn nhớ mãi và ảnh hưởng đến cả cuộc đời dạy học của tôi:khi hết giờ kẻng vừa đánh là thầy vừa ra khỏi lớp không nấn ná một giây nào (vào lớp và ra lớp đều đúng như vậy ) một phong cách đặc biệt ấn tượng.

Kỉ niệm thì quá nhiều....một thời vui tươi dưới mái trường Nông Lâm Súc không sao kể xiết....nay nhìn lại thầy trò đều bạc đầu cả... kẻ còn người mất...mà chúng tôi đã họp mặt được 9 lần ,quả là kỳ công

Nghe nói trường cũ sắp dời đi ...không biết sau nầy họp mặt ở đâu đây?... thời gian quả cay nghiệt nhưng nhớ lại vẫn đậm đà tuổi học sinh hoa mộng

Tin mới

Các tin khác

Lượt xem: 2886