Đêm tâm sự bên bờ sông Hương

Chuyên mục: Truyện ngắn - Bút kí - Tùy bút Được đăng: Thứ tư, 02 Tháng 2 2011 Viết bởi Nguyễn Quốc Nam

Trong một chuyến đi tham quan thành phố Huế,học viên Nguyễn Quốc Nam - khóa I Canh nông đã gặp lại thấy cũ sau 37 năm xa cách:đó là thầy Nguyễn Văn Kỷ dạy Công thôn trường TH NLS Tây Ninh ngày xưa...

Tôi đến Thành Phố Huế vào chiều ngày 6 tháng 7 năm 2009, sau khi nhận phòng xong thì mặt trời đã lặn. Tôi ở tại Trường Giang Hotel đường Đội Cung đối diện với khu cư xá sinh viên của trường Đại Học Sư Phạm Huế.Đêm đầu tiên đi một vòng qua cầu Trường Tiền đến siêu thị mua vài vật dụng cần thiết xong, đến quán cơm Bồ Đề bên bờ sông Hương ăn nhẹ rồi trở về khách sạn nghỉ ngơi sau một ngày dài ngồi trên xe mệt mõi.

Hôm sau tôi dậy sớm lúc 5 giờ sáng và xuống phòng tiếp tân của khách sạn lên internet mở trang weblogs cùa Nông Lâm Súc Tây Ninh để tìm số điện thoại của thầy Nguyễn văn Kỷ mà thầy Phan Minh Đẩu hiện đang ở Cần Thơ đã cung cấp. Sau khi ghi cẩn thận số điện thoại của thầy Kỷ tôi ra khỏi khách sạn tìm một quán để uống cà phê buổi sáng và gọi điện liên lạc với thầy Kỷ.  Sự lạc hoan của tôi bị cụt hứng khi gọi gần chục lần rồi , chuông điện thoại reo nhưng không có ai bắt máy. Tôi bèn điện cho Thầy Đẩu ờ Cần Thơ xin số di động của thầy Kỷ thì được trả lời không biết số di động của thầy Kỷ nhưng thầy Đẩu có hướng dẫn chỗ tôi đang ở rất gần trường thầy Kỷ cách chỉ khoảng một cây số có thể đi bộ đến được nhưng khổ nỗi tôi không rành đường nên thôi đành gát lại đi tham quan Thành Phố Huế trước cái đã rồi tìm thầy Kỷ sau.

Khi đến chùa Thiên Mụ tôi cầu may gọi lại số điện thoại độc nhất vô nhị  bổng dưng có người bắt máy.

- Alô xin cho tôi được gặp thầy Kỷ.

- Tôi là thầy Kỷ đây

 Thật là may mắn sau khi trao đổi thầy cho biết đây là số máy của nhà trường, nay lại nghĩ hè nhưng thầy đang làm công tác tuyển sinh nên có mặt phải sau 16 giờ thầy mới về nhà và tôi xin ngay số điện thoại nhà riêng của thầy để chiều sẽ liên lạc lại. Thật là một dịp may cho thầy trò chúng tôi...

Đúng hẹn khoảng 19 giờ thầy đến khách sạn tìm tôi và hai thầy trò đến một quán thoáng rộng bên bờ sông Hương. Tôi đề nghị uống bia nhưng thầy Kỷ từ chối vì đã qua một lần tai biến nên thầy kiêng cử chỉ uống cà phê thôi. Lúc đó tôi quan sát kỷ đúng là những di chứng vẫn còn trên khuôn mặt và đôi mắt của thầy. Đêm nay lại là rằm tháng năm nhuần âm lịch nên trăng tròn sáng lồng lộng in bóng trên dòng Hương Giang êm đềm với những con sóng nhỏ gợn li ti lắp lánh ánh trăng và ánh đèn vàng bên bờ sông. Nơi tôi và thầy ngồi có thể nhìn thấy rõ cầu Phú Xuân và cầu Trường Tiền. Thầy chợt thốt thế mà đã 37 năm rồi bây giờ ngồi đây thầy mới nhớ rõ em chứ lúc gọi điện thầy chưa hình dung được. Hồi ở trường em hoạt động văn nghệ và có trình diễn trong chương trình ca nhạc cứu trợ nạn lụt miền trung ở rạp Thanh Sơn. Thật sự đến bây giờ tôi cũng không còn nhớ mình đã hát bài gì trong chương trình năm 1970 hay 1971 đó...Thầy Kỷ hỏi thăm từng thầy cô như: Thầy Ngô Thiếu Sơn, Nguyễn văn Sơn, Nguyễn văn Nhơn, Lý văn Rỡ, Nguyễn văn Thành, Dương Lưu Ba, Lê Minh Đức, Nguyến Tấn Tài, Trần Minh Thấu, Nguyễn văn Đôi, Bành văn Sinh, Nguyễn văn Sỹ... Cô Ngô Anh Thuấn, Thân Thị Đời, Trần thị Hoàng, Cao thị Xuân Liễu , Nguyễn Ngọc Hạnh.v..v... Tôi báo cho thầy biết cô Trần thị Hoàng đã mất khoảng năm 2006 và thầy Đức đã mất trước cô Hoàng hơn 1 năm và bọn em đều có dự tang lễ. Cô Đời hiện nay bị tai biến và đang tập vật lý trị liệu đã hơn nửa năm nay rồi, còn thầy Sỹ bị tai nạn giao thông bể đầu chóp xương hong đã phẩu thuật nay đã có thể đi đứng được rồi, riêng thầy Lý văn Rỡ bị tai nạn bể xương ống chân đã phẩu thuật nay cũng bình phục. Thầy Kỷ đăm chiêu nhìn dòng sông Hương lắp lánh ánh trăng và đôi mắt thoáng buồn. Thầy bảo mình rời Tây Ninh năm 1972 đến nay là 37 năm rồi ít có dịp gặp lại đồng nghiệp và học trò cũ , biết bao nhiêu đổi thay trong cuộc đời...

Tôi hỏi thăm cuộc sống của thầy bây giờ. Thầy cho biết cũng sống được qua ngày. Hiện thầy đang làm việc ở trường trung học Nguyễn Trường Tộ số 3 đường Lý Thường Kiệt. Thầy có 3 người con đã lập gia đình, môt trai, hai gái. Con trai cùa thầy cũng theo nghiệp giáo đang sống với thầy ở Thành phố Huế, Một nữ đang làm việc tại Đà Nẳng và một người con có chồng hiện đang sống và làm việc ở Thành phố Hồ Chí Minh. Thầy bảo gia đình rất đơn chiếc thường chỉ có một mình cô ở nhà, trong những ngày làm việc hết giờ hành chính thầy mới có mặt tại nhà.

Thành phố Huế đêm nay đầy trăng sáng và xôn xao xe cộ, người dạo chơi qua lại, công viên đầy ắp kẻ đứng người ngồi , chỉ có riêng thầy trò tôi ngồi tâm sự với nhiều nỗi niềm buồn vui lẫn lộn. Thầy Kỷ nhắc đi nhắc lại nhiều lần cho thầy gởi lời thăm chúc sức khỏe lẫn chia buồn đến các thầy cô đồng nghiệp. Tôi nhận lời và viết các dòng chữ nầy gởi đến các thầy cô vì biết rằng không thể nào tôi gặp được đủ mặt trong cùng một lúc. Mong các thầy cô thông cảm và nhận lời chuyển thăm chân thành của thầy Kỷ.

Đêm ở Thành Phố Huế trăng đã lên cao tỏa ánh sáng dịu dàng, nước sông Hương nhấp nhô lắp lánh, cầu Trường Tiền , cầu Phú Xuân cũng thưa thớt người qua lại. Trên đường thầy Kỷ đưa tôi về khách sạn , tôi báo với thầy sáng sớm mai em rời thành phố Huế lúc 5 giờ nên có lẽ không uống được cà phê sáng với thầy lần nữa và xin chúc gia đình thầy được nhiều sức khỏe và hạnh phúc. Thầy vui vẽ nhận lời và căn dặn tôi một lần nữa nhớ chuyển lời thăm đến các đồng nghiệp cũ.     Về đến khách sạn tôi xin chụp một tấm ảnh lưu niệm cùng thầy trước khi chia tay và hôm nay đưa lên trang nhà Nông Lâm Súc Tây Ninh để các bạn có thể nhìn chân dung của thầy sau 37 năm xa cách.


Tin mới

Các tin khác

Lượt xem: 3085