Đến Biển Hồ

Chuyên mục: Truyện ngắn - Bút kí - Tùy bút Được đăng: Thứ tư, 26 Tháng 10 2011 Viết bởi Nguyễn Quốc Nam

Nguyễn Quốc Nam

  

Ngư dân Việt Nam trên Biển Hồ

Từ Siêm Reap đến Biền Hồ( Tonle Sap ) mất khoảng hơn 30 phút đường xe ô tô, Biển Hồ có bề rộng khoảng gần 40 km và chiều dài khoảng 165 km giáp năm tỉnh của đất nước Cambodian, đây là một cái hồ nhưng vì quá lớn như biển nên người dân thường gọi là Biển Hồ.

   Trước khi đến Biển Hồ anh bạn tôi cho biết nơi đây có một làng nổi đa số là người Việt sinh sống rất nghèo và có một ngôi trường xây dựng trên xà lang giữa biển nước nuôi dạy trẻ em ăn học miễn phí và gợi ý nhờ tôi vận động những người cùng đi có lòng hão tâm đóng góp chút ít để mua thực phẩm giúp đỡ vì nơi đây theo anh nên hỗ trợ lương thực là tốt nhất. Tôi ủng hộ việc nầy, mọi người cũng đồng tình và nhờ anh là người địa phương biết nơi bán, mua dùm được 15 thùng mì gói, mỗi thùng ở đây  gồm 50 gói giá 14 đô la một thùng, thế là chúng tôi cho xe trực chỉ đến Biển Hồ.  

   Sau khi cảng cặp Biển Hồ chúng tôi mỗi người một tay khiêng những thùng mì lên tàu và mất khoảng 10 – 15 phút để ra một làng nổi giữa hồ đa số là người Việt Nam sinh sống trên thuyền và ven bờ .trong những căn nhà nhỏ, thật ra nhiều căn nhà như những căn lều hay như cái chòi tạm bợ và những căn nhà nầy có thể khênh di dời khi mùa nước lên.

    Trời nước mênh mông, tôi nhìn thấy những cây Lộc Rừng dày đặc bị ngập nửa thân  và  đọt ló lên mặt nước. Những cây Lộc Rừng nầy là nơi cho cá trở về trú ngụ và sinh sản nên không một người dân nào chặt phá, chính nhờ thế mà cá sinh sản phù hợp với môi trường tự nhiên và cung cấp cho Biển hồ một lượng cá giống thiên nhiên vô cùng lớn và mùa cá sinh sản cũng là mùa cấm ngư dân đánh bắt cá. Tàu chạy khá nhanh.., ông bạn tôi chỉ những căn nhà nổi trên mặt nước và cho biết đó là nhà máy lọc nước, nhà máy điện do nước ngoài viện trợ để giúp đỡ cho những cư dân sống nơi đây. Bổng dưng tôi thấy không biết từ đâu ra một số xuồng máy chạy tốc độ cao rẻ sóng bám theo tàu của chúng tôi. Anh bạn tôi nói với tài công tăng tốc độ lên để kịp đến trường học tặng quà cho các em học sinh trước rồi hãy tính sau với các chiếc xuồng nầy vì đó là những chiếc xuồng chạy theo bám vào mạn tàu của mình để xin. Chúng tôi bán tin bán nghi thì thấy một chiếc xuồng máy do một thanh niên cụt tay cầm lái chạy với tốc độ rất nhanh, người vợ ngồi ở mũi và một bé gái nhỏ ngồi giữa, khi chiếc xuồng máy đuỗi kịp tàu chúng tôi chỉ cách khoảng 10 mét thì bổng dưng em bé gái nhỏ thò tay xuống khoan xuồng móc ra một con trăn to tướng, đứng dậy quấn quanh cổ và người làm cho các hành khách trên tàu hoảng sợ chú ý. Thật là như trong phim một cuộc rượt đuỗi diễn ra . Chiếc xuồng mày do anh chàng cụt tay lái nhanh như chớp đã lách sóng bám vào mạn tàu của chúng tôi và em gái nhỏ đứng giơ đầu con trăn lên với đôi mắt van lơn … Anh bạn tôi nhiều kinh nghiệm và hiểu biết nơi đây khuyên anh em đừng nên cho tiền cứ để sau khi mình cho nhà trường xong chừa lại vài thùng mì và chỉ nên cho mỗi xuồng 5- 10 gói mà thôi vì lượng xuồng đến xin sẽ rất đông.

                                                                     tàu dạy học cho trẻ em nghèo

 Tàu chúng tôi tăng tốc và cặp vào trường học , anh bạn tôi lo cột dây neo để hành khách lên chiếc xà lan trường học. Tôi nhìn tấm bảng đề: Trường học Việt Nam nuôi dạy  trẻ em nghèo bằng chữ Việt và phía trên là chữ Cambodian. Bước vào trong tôi nhìn thấy một thầy giáo trẻ đang dạy chữ cho các em và qua trao đổi tôi mới biết thầy dạy thiện nguyện không có lương. Tôi nhìn thấy có hai lớp học mỗi lớp gần 100 em ngồi trên sàn và nhìn lên bảng. Để tiếp chúng tôi thầy tạm ngưng dạy, các nhỏ ăn mặc đủ sắc phục nhoi nhoi nhôn nhao nhìn chúng tôi với những đôi mắt ngây thơ và trong sáng. Chúng tôi chào vị thầy và nói mục đích chuyến viếng thăm . Sau khi thăm hỏi và trao quà cho vị thầy đại diện, nhiều vị đi chung đoàn cảm thương đã tặng thêm một số tiền tùy theo lòng hảo tâm của mỗi người và chụp vài tấm hình làm kỷ niệm trước khi chia tay.

Khi chúng tôi từ trên trường học bước xuống tàu thì rất nhiều chiếc xuồng đã bao vây không còn lối ra. Anh bạn tôi liền mở một số thùng mì và bảo tôi phát phụ cho mỗi chiếc xuồng 5 gói và yêu cầu ai đã nhận rồi thì lui xuồng ra để tàu có thể trở đầu rời bến. Thế là mọi việc cũng xong. Trong chúng tôi ai cũng bùi ngùi lo lắng vì trên mỗi chiếc xuồng điều có những em bé còn rất nhỏ với sự nhấp nhô của sóng nước dập dồn e sợ các em bị té ngã nhưng ông bạn tôi bảo với mọi người cứ an tâm vì tất cả đã quen với cuộc đời sông nước. Nhiều du khách cảm thấy buồn và thương cảm cho những mãnh đời trôi nỗi trên Biển Hồ và không biết tương lai của những đứa trẻ nầy sẽ về đâu…?!

    Tàu chúng tôi trở mũi chạy rất nhanh để về lại cảng, ngồi trên tàu tôi nhìn thấy nhiều ánh mắt trầm tư, thương cảm, xót xa nhìn những chiếc xuồng nhỏ lênh đênh bấp bênh giữa biển nước mênh mông không biết từ đâu đang hướng về tàu của chúng tôi. Tàu rẻ sóng tăng tốc phăng phăng vươn về phía trước bỏ lại sau lưng những chiếc xuồng nhỏ chòng chành trên sóng và những mảnh đời cơ nhở trôi nổi trên sông nước xứ người…!

                                                                                                  NGUYỄN QUỐC NAM

                                                                                      (Siêm Reap ngày 26 – 08 – 2011)

 

Lượt xem: 3381

© NongLamSucTayNinh.com 2011 - 2020. Thiết kế website tại MtStudio.vn

Thành lập ngày 20 tháng 02 năm 2011

Email: nonglamsuctayninh@gmail.com