Bao năm gặp lại cô giáo cũ

Chuyên mục: Truyện ngắn - Bút kí - Tùy bút Được đăng: Thứ sáu, 15 Tháng 11 2013 Viết bởi Nguyễn Quốc Đông

Tiếp tục nhân ngày tri ân các nhà giáo 20/11/2013 ( Lễ nhà giáo VN ) Trang Nhà xin đăng bài của Cựu học sinh nhớ về các thầy cô trường Trung học  Nông Lâm Súc Tây Ninh ngày xưa

BAO NĂM GẶP LẠI CÔ GIÁO CŨ…

Nguyễn Quốc Đông – khóa 4 MS (69-74)

Ngày ấy,chúng tôi học lớp 12 mục súc niên khóa 1974-1975 thì cô Cao thị Xuân Liễu từ trường Nông lâm súc Bảo Lộc được bổ nhiệm về trường Nông lâm súc Tây Ninh dạy và cô đã làm gs hướng dẫn lớp chúng tôi ( nay gọi là gv chủ nhiệm).Tôi nhớ cô dáng

 người nhỏ nhắn ,nước da bánh mật , cô dạy  môn sinh học,thời gian sau cô có bầu, đã đi dạy bằng chiếc Mazda thật sang ( thời đó ngoài cô có thầy Nhơn là đi dạy bằng chiếc xe Ford rất oách ).Chúng tôi tập làm báo ,phát hành báo cô đã lấy xe con chở anh em đi bán các trường.Khi lớp 12 Mục súc làm tờ nội san Hoa học trò thì cô là người cho giấy stancil để in, lúc đi nông trại thật vui, ai trồng được một cây gì thì nâng niu vô cùng…hồi đó chúng tôi khoảng 17,18 tuổi nghe mang máng chồng cô là một pillot lái máy bay nên rất mê…ra chơi khi thấy chiếc máy bay nào lượn trên bầu trời thì ngước lên xem nghĩ rằng đó là chồng cô đang bay…tuổi trẻ là vậy cứ ước mơ và nghĩ đại đùa thế thôi.

                 Giải phóng năm 75, chúng tôi còn học thêm vài tháng nữa thì thầy trò chia tay…mỗi người một ngã, tôi chọn nghề Sư phạm rồi lên vùng biên giới dạy học,thời đó khó khăn quá..,ba năm dạy học tôi nghỉ dạy và vào ngành mía đường làm cho đúng nghề mình.Sau nầy vào khoảng năm 1987 tôi chuyển về làm Xí nghiệp Cồn rượu ngoài Mít Một,công việc cũng bấp bênh ,lúc rãnh rang thường hay qua nhà hàng xóm chơi với anh em,có khi làm vài xị thì không ngờ người tôi hay trà dư hậu tửu lại là chồng cô Liễu, tôi thường gọi là anh Cương ( người một thời chúng tôi say mê những anh phi công trên bầu trời ) thời  đó gian khổ lắm! lương bổng không có là bao, buồn buồn qua nhà ,anh đãi vài xị rượu với trái cây,đôi khi có một trái bưởi là quý rồi,khi ngặt nghèo làm cổ hũ dừa xào lên rất thơm,tôi có chiếc kawasaki tàng tàng,có khi hứng hai anh em một vòng thị xã ghé vào các chiến hữu xưa của anh năm xưa làm vài xị cho vui khi về đã quá nửa đêm.. Lúc đó tôi muốn gặp lại cô giáo cũ nhưng cô đang  buôn bán ngoài thị xã nên ít gặp.Khoảng vài năm sau thì gia đình cô đi Mỹ…

                Sau nầy ,ban điều hành làm một cái blogs Nông lâm súc để có điều kiện giao lưu cùng Cựu học sinh mà tôi là người thực hiện, trong một dịp tình cờ trên mạng tôi đã bắt liên lạc với cô,qua cô mới biết tin tức một số thầy cô,bạn bè cũ…

                 Thầy trò liên lạc một thời gian,đến kì họp mặt,tôi có email nhắn cô nếu Tết Tân Mão nầy về Việt Nam thì mời cô đến dự họp mặt NLS TN thứ 12, cô nhận lời và ngày 20/2/2011 cô đã đến dự thật bất ngờ,tôi có báo một số anh em cựu học sinh khóa 4 tham dự nhưng ít quá chỉ được 5,6 người trong lớp,cũng tiếc quá nhưng không biết làm sao vì mỗi người đều có những mảnh đời khác nhau không dễ gì gặp lại hết…

                           Gần 40 năm thầy trò xa cách ,gặp lại nhau không biết nói gì cô ôm tôi vào lòng như đứa trẻ thơ,chỉ nắm tay không nói nên lời…(dù giờ trò đã bạc đầu rồi ) kỉ niệm thì nhiều quá giờ tâm sự biết chừng nào xong,nhìn cô vẫn  dáng nho nhỏ như xưa,nhưng nay cô trắng hơn,đẹp hơn xưa nhiều…thầy trò chụp nhau một pô hình làm kỉ niệm…tiệc tan ,nhưng lòng chưa tan ,chúng tôi cùng vợ chồng cô và một số thầy đi xuống nhà thầy Nhơn  hàn huyên tiếp,….tiếng nói ,tiếng cười râm ran, kỉ niệm xưa tràn về….Nhưng rồi đến lúc phải chia tay,cô nói ngày 25/2/2011 cô sang Mỹ, thời gian gấp quá không thể gặp lại hết các em…Xin chúc cô về  nơi xa ấy bình an và dồi dào sức khỏe

                                                                Nguyễn Quốc Đông

Tin mới

Các tin khác

Lượt xem: 3310