Ghi chép cuộc Hội ngộ Nông Lâm Súc Bảo Lộc 63 - 68

Chuyên mục: Giao lưu gia đình NLS Được đăng: Thứ hai, 24 Tháng 10 2011 Viết bởi Bùi Trung

GHI CHÉP CUỘC HỘI NGỘ NÔNG LÂM SÚC BẢO LỘC 63 - 68

Một cú điện thoại từ Chí Tiên báo vợ chồng Trần Thị Liên,Trần Cao Thu từ Úc về thăm gia đình và bạn bè.Mừng quá,chỉ mong sớm gặp lại bạn xưa,được biết “Liên Tố” còn ở VN đến 15/10/11.

Sau hai hôm,qua máy di động của Tiên,một giọng nữ thân quen-như chưa từng cách biệt-hỏi rằng: “Có nhận ra ai đây không”.Tôi nói vanh vách tên người bạn học viên nữ và vài kỷ niệm không quên khi còn ngồi chung lớp,vui lắm,và hẹn gặp nhau trước khi ‘về’ Úc .Hôm ấy Thu-Liên chuẩn bị cho tour du lịch Cambodia.

Quên sao được một Trần thị Liên cao,trắng,khỏe và hay cười,lúc nào cũng nhìn đời qua đôi kính cận khá dày.Liên ngồi bàn đầu,dãy giữa,cá tính hơi “mạnh”vì sẵn sàng ‘tay đôi’ hoặc ‘ăn thua đủ’với nhóm quậy của lớp,trong đó có tôi,Bằng rỗ,Tòng đía,Chí Tiên….

 Tối 7/10 nhận được thông báo sẽ có buổi họp mặt bỏ túi của nhóm đã “tập họp được” Cựu HV NLS Bảo Lộc 1963-1968,coi như tiệc chia tay với vợ chồng Thu-Liên vào ngày “tiến lên”:ngày CHÍN tháng MƯỜI năm MƯỜI MỘT (9/10/11),địa điểm :Nhà Võ thị Nga ở Tân Đông Hiệp.Dĩ An Bình Dương.

  Chương trình dự định đi bằng xe gắn máy,nhưng những cơn mưa lê thê do ảnh hưởng bão buộc tất cả phải đổi phương tiện vào giờ chót,do đó thầy Định,Thầy Xuân và vài bạn nữa không thể đến dự.

 Nhóm Saigon thuê xe tự lái có 7 bạn,riêng gia đình tôi đi 1 chiếc –đây là dịp tốt nhất cho vợ và các con tôi trực tiếp sinh hoạt với với những cô,bác,anh chị từng một thời chia xẻ buồn vui thời niên thiếu với tôi dưới mái trường Nông Lâm Súc thân yêu tại Bảo Lộc,để tự đánh giá và tôn trọng nghĩa tình đồng môn trong tình thân Nông Lâm Súc.Cái tình mà từ sau 1975 bọn trẻ không bao giờ có được,dù kể lại chưa chắc chúng tin.

Tài xế xe chúng tôi rành rọt đường đi nước bước của các tỉnh bạn,kể cả miền Trung xa tắp,hể chỉ đâu là tới đó,lại quá lọng cọng tại tỉnh nhà.Bảng số 61 mà cứ lòng vòng,hỏi thăm,trở lại,dù vợ chồng Nga chỉ rành rẻ qua điện thoại :hướng đến Cầu Ông Bố.Vòng vèo mãi cũng đến được cầu,đi tiếp hướng ngã ba Cây Điệp,hỏi thăm thêm hai lần và chạy quá luôn.Cuối cùng anh Quyền phải bảo dừng lại chờ,anh chạy gắn máy ra bảo quay lại và ‘dẫn lộ’cho chắc ăn !.

Chúng tôi đến thì các bạn đã vào tiệc khá lâu rồi.Hình ảnh đầu tiên làm tôi làm tôi nhói trong lòng,cố nén nước mắt,đó là chiếc bảng xanh cũ màu thời gian với dòng phấn màu viết vội

Thủa ấy ai mà kêu người khác bằng cái biệt danh bất đắc dĩ phải nhận là một xúc phạm-dẫu biết là không ác ý-thường bị phản ứng bằng hằng tràng “xỉ vả té tát”hoặc   có lúc ‘ăn’ dép,guốc,đá cục không chừng!

 Vậy mà hôm ấy gia chủ đã đường hoàng đề bảng GĐ Nga “sún”lại vui mừng đón tiếp bạn học cũ tức đã khẳng định rằng tất cả buồn,vui,thương,ghét của những ngày xưa thân ái đó đều là những kỳ niệm đẹp và đáng quý biết nhường nào!.

 Từng dự nhiều buổi họp mặt và gần đây nhất là họp mặt của Thủy Lâm 72-75 với sự chuẩn bị công phu,bài bản,được hổ trợ IT tối đa với chương trình trực tuyến và tường thuật trực tiếp ngon lành,tôi chỉ cảm thấy vui với tình đồng môn nồng ấm;riêng hôm ấy,khi nhìn thấy sự chuẩn bị “thiệt thà”quá đỗi của bạn mình,tôi lại xúc động đến nghẹn ngào giống hôm gặp lại Chí Tiên ở Tây Ninh,tôi muốn ôm tất cả thật chặt-khó diễn tả cảm xúc lúc ấy-trong mớ âm thanh xôn xao,háo hức,tranh nhau nói cứ như lớp đang phát biểu dịp bầu lớp trưởng của gần 50 năm về trước.

 Ngoài những bạn đã từng gặp như vợ chồng Nga-Quyền,Vũ thái thị Hiền,Chí Tiên,Vĩnh Lộc,Đình Song;ba người nữa của ‘thời xưa’nay gặp lại là vợ chồng Liên-Thu và Thiều văn Năm CN

Năm ra dáng một ông chủ ‘bự’ ở Saigon,trầm tư,tiết kiệm lời nói để nhường cho “kho”nỗi niềm bấy lâu giờ mới có dịp giải bày đối với hai bạn từ xa về.

 Thu thì phấn khích thấy rõ,anh chàng không to con nhưng ‘lớn lối’ liên tục hò hê,vỗ tay và ‘dzô,dzô’vì đây là lần đầu tiên “được gần gũi các bạn,hồn nhiên vui đùa,thoải mái vung vít khác hẳn những lần kia âm thầm,nguội lạnh về rồi lại ra đi !”

Bất ngờ nhất là Liên,trước mặt tôi là một Liên Tố hoàn toàn ngoài sự hình dung của tôi,có lẽ khí hậu của Úc thích hợp cho nữ giới nên người lạ khó mà tin đây là một người tuổi ngoại lục tuần,Liên vẫn tươi và trẻ trung, rạng rỡ .

 Sau màn giới thiệu khá nghiêm trang giữa gia đình tôi và các bạn là những chuỗi cười dòn dã,hồn nhiên-như hồi còn trong lớp-qua những câu chọc ghẹo rất “học trò”của lớp cựu trào U70,những mảnh tâm tình vụn mà thiết tha ‘xuyên thế kỷ’,giờ khơi lại vẫn còn nguyên cảm xúc.Cả nhà tôi cũng hòa tiếng cười rộn rã sau những mẫu chuyện thêm ‘mắm muối’ của Tiên,Lộc và nhất là anh chàng Song chếnh choáng hơi men nên bạo miệng pha trò làm tất cả chúng tôi quên bẵng đi thực tế đời thường phiền nhiễu.

 Cũng Song ‘hô’vin vào chuyến xe lòng vòng sáng hôm ấy đã đề nghị gán cho tôi biệt danh Trung “cầu ông Bố”.Càng thêm ấn tượng khó quên trong lần gặp gỡ này.

 Thu hào hứng cầm ly đi vòng quanh và tham gia hầu hết các mẫu chuyện và chọc “quê” nhau,lúc nào cũng “-Được thế này là quý lắm,là sướng lắm”,hóa ra bọn “ở lại” như tôi,Tiên,Lộc ….thì muốn sướng lúc nào cũng được,quý hóa nhỉ ?!.

 Liên chắc vui ngập lòng nên chỉ cười hoài.Riêng Nga vừa tiếp thức ăn vào chén cho tôi vừa vỗ bồm bộp vào lưng tôi rõ đau,một thái độ quan tâm và thân thiện tự nhiên ‘hết mình’.

 Rồi nhắc lại từng khuôn mặt nữ cũ trong lớp,có Dương thị Cúc hôm nay không đến đươc,có Nguyễn thị Mỹ biệt tăm,Nguyễn thị Thanh hiện là vợ của sư huynh Thân Trọng Lộc,có    Bùi thị Thanh người Huế không tin tức gì,có Kim Ngần mai mốt tìm thăm,và Chín,Ly,Phấn,Diệp,Ngọc,….

  Vừa rồi trong chuyến du lịch Bảo Lộc-Đa Lạt-Nha Trang,nhóm 63-68 đã truy tới “hang ổ” của Bá văn Nở và Tô Tình ở tận Phan Rang,Ninh Thuận,hẹn sẽ một ngày tập họp.

 Còn phải nhắc đến anh Quyền-chồng của Võ thị Nga-,rể NLS tuyệt vời,anh đón tiếp bạn cũ của vợ còn hơn cả người thân.Chí Tiên bảo nhỏ với tôi “Họ ĐƯỢC cả chồng lẫn vợ”.Đặc biệt hôm ấy,chúng tôi rất vui khi nhìn thấy hạnh phúc của Nga-Quyền,xin chúc mừng và cám ơn hai người vì bữa ăn ngon và tình thân trọn vẹn.

Nhìn chung,sau những lần họp mặt,tất cả những DÂU và RỂ NLS đều để lại ấn tượng đẹp cho mọi người.Một điểm son đáng tự hào của mọi “thần dân”của “Vương triều Nông Lâm Mục”.

Cuộc vui nào rồi cũng tàn,chia tay nhưng lòng nhiều luyến lưu,nhớ hoài câu nói thật thà của Cao Thu :

-“Lần tới,phải gặp lại những bạn bè hôm nay,thêm nhiều nữa thì càng hay,chỉ có…chết mới không gặp.”

Hóm hỉnh nhưng rất thật,ngùi ngùi bắt tay giã từ những người bạn vừa tái ngộ sau 45 năm biền biệt.Ai biết được ngày mai khi tóc chúng mình dần dần bạc trắng.Ước mơ sẽ có một ngày trọn vẹn trong khuôn viên trường cũ.

 Trong khi tôi đang gõ những dòng này thì nhóm 63-68 đã vừa hoàn tất chuyến đi Cao Lãnh, Đồng Tháp thăm Kim Ngần,xe không thừa chỗ nên tôi đành chịu thiệt.Tới đây là đám cưới con gái Bá văn Nở ở Phan Rang,chẳng hiểu mình có chỗ không,nhưng cứ mong là sẽ được dự,nghe đâu thiệp hồng đang trên đường tới Saigon.

.Cám ơn các bạn đã cho tôi hòa vào cái tình cảm thật của lớp chúng mình ngày ấy.Cám ơn tất cả đã chứng minh cho vợ,các con tôi nhận ra và cùng hưởng cái hạnh phúc, chân tình của chúng mình đối xử với nhau từ thời niên thiếu cho đến bây giờ.

                                                

                                                                     Tây Ninh 13/10/2011

                                                                        BÙI TRUNG.

.

 

Tin mới

Các tin khác

Lượt xem: 4038