Chuyện bây giờ mới kể ( tiếp theo)

Chuyên mục: Truyện ngắn - Bút kí - Tùy bút Được đăng: Thứ ba, 29 Tháng 12 2020 Viết bởi Ban điều hành
CHUYỆN BÂY GIỜ MỚI KỂ
Bùi Tho
 
Tây Ninh
Điểm Hẹn
 
Sau khi chọn nhiệm sở tại Nha Học Vụ Nông Lâm Súc, tôi trở lại Bảo Lộc để chuẩn bị cho cuộc "Tây tiến", cuộc đi mà lúc ấy trong tôi có khá nhiều lo lắng, bởi lẽ đó là một địa danh tôi chỉ nghe là thủ phủ của Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ có Toà Thánh rất uy nghi, nhưng là vùng có chiến sự ác liệt.
Tôi vốn là một đoàn sinh Gia Đình Phật Tử, nên Ban Hướng Dẫn GĐ PT Lâm Đồng đã tổ chức tiệc chia tay và tìm địa chỉ anh em cùng lý tưởng trong danh sách đại hội Gia Đình Phật Tử VN để giới thiệu cho tôi, thì thấy ở Tây Ninh có tên Tâm Đàn Phan Minh Đẩu và Kamila. Như vậy là tôi đã có 2 người bạn nơi vùng trời xa lạ ấy rồi.chắc chắn sẽ tìm cho được .
Khi tới Tây Ninh, được sự đón tiếp và chăm sóc như vai trò của người chị là cô Trần Thị Hoàng, chúng tôi chỉ có 3 người lên giảng dạy NLS Tây Ninh là tôi,cô Ngọc Hạnh và anh Sơn thuộc khóa đầu tiên ngành sư phạm NLS. Ngày nghỉ đầu tiên có một cuộc đi chơi đến Sở Dưong Ngư Tây Ninh do nhóm Cô Hoàng, thầy Tài , thầy Đẩu và cô Điệp.. cùng hai thành viên mới là tôi và cô Ngọc Hạnh, rõ ràng là tôi đã gặp người muốn tìm ngay mấy ngày đầu tiên, thế mà không hiểu tại sao quên bẳng đi? Có thể vì công việc? Có thể vì đã yên thân vì sự lo lắng chăm sóc của bà chị Trần thị Hoàng ? có thể vì sự vây quanh của các học sinh mến mộ mình? Có thể là sự thân tình không thể ngờ được của anh chị em giáo sư thời ấy,dù rằng chúng tôi có sự phân cách của 2 ngôi trường là Tiểu Học Cộng Đồng Long Hoa và Trung Học Nông Lâm Súc Tây Ninh. Những thân tình đến rất nhanh với
Cô Hoà, cô Liên, cô Điệp, thầy Thấu , thầy Gòn, thầy Tài, thầy Sanh....rồi sự vây quanh của đám học sinh Danh, Hưng, Tạo, Thái, Thắt, Nam, Ánh....đã đánh bạt đi cái lo lắng khởi nguyên khi đi vào xứ lạ.? Đó là chưa kể đến cái khung cảnh tuyệt vời của một xứ sở được mệnh danh là thủ đô của một tôn giáo đang thịnh bấy giờ Mấy tháng sau,vào giờ học cuối của ngày, tôi đang giờ dạy thì anh Đẩu gặp và nhờ tôi coi giúp anh ta lớp bên cạnh đang giờ dạy vẽ "vì mình phải bận đi sinh hoạt, hôm nay ngày lễ! .Nghe hai chữ sinh hoạt tôi vội hỏi ngay "Sinh hoạt gì? Anh ta đáp "Gia Đình Phật Tử ! -Tôi la lên " Trời ơi, người tôi muốn tìm là đây mà,ngay trước mắt mình bấy lâu nay ,Tâm Đàn Phan Minh Đẩu
. Từ đó chúng tôi gần nhau hơn, để rồi cứ sáng chủ nhật anh em chúng tôi gặp nhau tại một ngôi chùa Phật giáo tại Tây Ninh, được gặp Kamila vốn là chị của một cô học sinh lớp đệ Ngũ NLS Tây Ninh có tên là Đỗ Thị Chung người Bắc kỳ be bé hình như bạn thân với Tô Kim Lang? được biết thêm Đào một huynh trưởng ngành nữ cùng một số đoàn sinh ít ỏi tại đây, sáng chủ nhật nào Đào cũng dẫn một đàn Oanh vũ về chùa hình như đoàn sinh là các cháu của cô ấy.Và một người đặc biệt nữa đó là ông Tư, ông là cư sĩ phụ trách cho ngôi chùa và làm đại diện cho Phật tử xứ này. Nhớ trong việc hôn nhân của tôi, qua các thủ tục chỉ còn một phần quan trọng nữa, là ông trưởng tộc bên họ nội sẽ có ý kiến không biết có đồng ý cho cái anh Bắc kỳ xa lạ này làm rể không đây ( vì giọng nói và vì tôi ở một địa phương ít được nghe tên nên nhiều người cho tôi là dân Bắc kỳ), nghe đâu ông ta là bố của ông phó tỉnh trưởng Tây Ninh đương thời, gai góc đây. Tôi cũng hồi hộp chờ cái ngày ấy, hôm đó tôi xuống Phước Thạnh thuộc Gò Dầu nhìn thấy chiếc xe Traction màu đen đậu bên sân nhà "chắc là xe ông trưởng tộc họ nội đây! ", và được gọi vào để ra mắt các ông các bà. tôi nghe bố vợ tương lai nói "Thưa chú Tư, cháu nó đây..."thì tôi bỗng nghe tiếng cười khà khà giòn giã " tưởng là đứa nào chứ thằng này thì xa lạ gì đâu, tốt lắm tao cũng chấm nó đó! " câu nói đó chính là ông Tư, người giữ ngôi chùa Phật giáo ở Tây Ninh. Trở lại chuyện Tâm Đàn Phan Minh Đẩu, người bạn dạy Nông Lâm Súc,người cùng tổ chức Gia Đình Phật Tử với tôi chúng tôi luôn gần gũi nhau từ đó; chúng tôi ngoài sinh hoạt tại chùa,có hai lần cắm trại một ở ngôi cổ tự trên đường vào núi Bà Đen, một tại Gò Chùa và một lần cắm trại tập trung dành cho các đoàn thể tại khu rừng cao su gần trường nữ do Ty Thanh niên Tây Ninh tổ chức ( lúc bây giờ trường Nữ mới xây dựng xong chưa sử dụng, ban đêm các trại sinh nữ và nhỏ tuổi đều vào ngủ ở trong trường, tôi không quên lúc đó tôi đang bị đau nhức phải treo tay vì bị té xe tại chợ Bến Kéo với Nguyễn Hoàng Thái vì cái tội cán nhằm con heo ! Và một lần đáng nhớ nữa là anh em tôi tham dự Đai Hội GĐPT tại Đức Hòa ( thuộc miền Khánh Hoà ) lần đó chúng tôi đi Honda gặp một trận mưa to và anh em dù có áo đi mưa nhưng ướt vẫn cứ ướt. và ướt trọn vẹn.
Anh nhờ có tài vẽ nên mở của hiệu vẽ Nhật Quang trên đường ra Mít Một. Không quên sự giúp đỡ của anh, theo thông lệ vì trường Cộng Đồng Long Hoa lãnh lương trước nên lãnh xong anh ta giao cho tôi mượn 5.000 đồng sau đó đến kỳ lương trường Nông Lâm Súc tôi lại trả nợ, cứ tiếp tục như thế cho đên cuối năm 1970 tôi chuyển về Bảo Lộc,
Không lâu nghe tin anh về lại Huế, cho đến khoảng 1982 hay 1983 lại được tin anh và gia đình trở lại Miền Nam , anh không trở lại Miền Đông để hưởng cái nóng nung người đất lửa Tây Ninh , mà lần xuôi Nam này anh vào tận thủ phủ miền Tây, xứ gạo trắng nước trong vẫn tiếp tục nghe dạy học và rất nhiều thăng tiến. Tại Bảo Lộc chúng tôi đã có dịp đón gặp anh vài lần, và tôi chỉ có được một lần ghé lại Cần Thơ ngày 30 – 4 - 2010 với hi vọng đến với anh như anh đã từng bất ngờ ghé thăm tôi , nhưng không gặp.Tiếc thật!
****( Anh Đẩu ơi ! anh có biết rằng trong thời gian anh quay trở lại miền Nam thì tôi đã ôm hồ sơ về xin việc ở Tây Ninh ( chuyện này có thể Quốc Nam biết ) nghiệm lại như một trùng hợp phải không? Riêng anh,về Huế lúc nào? Tại sao lại chọn trở lại miền Nam? Sao không trở lại Tây Ninh mà lại chọn Cần Thơ?
Cùng các em NLS Tây Ninh thương mến, qua phần tự sự này các em chắc thấy được cái chất tính của hai chúng tôi có phần giống nhau phải không?
1- Cùng từ miền trung vào dạy học ở Tây Ninh.
2- Cùng giảng dạy ngành Nông Lâm Súc
3- Cùng trong tổ chức GĐPT
4- Cùng lập gia đình tại Tây Ninh.
5- Cùng sinh vào năm Giáp Thân.
6- Cùng trùng một thứ bậc của người quyết định việc hôn nhân : Chú TƯ Lên lo vợ cho anh Đẩu.
***Nhạc phụ của tôi là TƯ Tưng, người quyết định cuôi cùng là tộc trưởng bên nội là Ông TƯ Hiến
7- Cùng nói chuyện về NLS nhiều nhất.
8- Cùng rời Tây Ninh về quê quán của mình
9- Cùng được học sinh NLS Tây Ninh THƯƠNG nhiều nhất PHẢI KHÔNG ?
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

Tin mới

Các tin khác

Lượt xem: 936