Chuyện bây giờ mới kể - Bài số 7

Chuyên mục: Truyện ngắn - Bút kí - Tùy bút Được đăng: Chủ nhật, 03 Tháng 7 2011 Viết bởi Bùi Tho

Bỗng nhớ -Bỗng Giật Mình

BA 

Rồi cũng loay hoay cái chuyện nhảy một tình huống khác đã xảy ra.

Số là các hoạt động hiệu đoàn của các trường tại Tây Ninh thời bấy giờ rất sôi nổi,NLS Tây Ninh dù sanh sau đẻ muộn cũng vẫn cố gắng thể hiện mình nghĩa là người ta cắm trại mình

cũng cắm trại về cắm trại thì chắc các bạn nhớ là tôi luôn là người trại trưởng của tiểu trại NLS cái đặt biệt nhất về  xây dựng trại có một câu trúc mà tôi vẫn thường bắt buộc phải làm cho bằng  được,ai đã từng đi những cuộc trại nhớ không?( rất mong một em nào đó nhớ được kể lại cho cái  trí nhớ già này được vui lên,trẻ lên một chút gợi ý cho các bạn biết là cấu trúc đó các bạn đã thực hiện rất tốt ở Trại Nông Gia Tương Lai tại trường TH Nông Lâm Súc Phước Tuy ,nếu có hình minh họa nữa thì tuyệt vời),người ta đá bóng thì trường mình đá bóng,người ta có báo Xuân thì mình cũng có báo xuân …Và như thế đội bóng của nhà trường thành hình dù rằng lúc ây mới chỉ có hai  lớp 8 và 9  so với các ông khổng lồ như trường Công Lập Tây Ninh,Lê văn Trung ,Đạo Đức Hoc Đường thì NlS Tây Ninh chỉ là trường Trung Học Đệ Nhât Cấp có nghĩa là út em rồi,Nhưng với tư cách của một trường nên ta vẫn có một đội bóng . Vì là mới thành lập nên có những trận tập dượt , Trận đấu tập dượt ngày ấy tôi không còn nhớ những cầu thủ  là ai ,nhưng tôi chắc chắn nhớ  rất rỏ có hai cầu thủ đặc biệt  đó là tôi và thầy  Nguyễn Văn Sơn.( thầy Sơn ngày trước là cầu thủ chính thức của trường NLS Bảo Lộc) được tổ chức tại sân Vận động Long Hoa  bên cạnh Báo Quốc Từ trước sự theo dõi của rất nhiều học sinh Nam nữ và cả các thầy cô nữa.

Tôi nhớ rất rỏ ( không nhớ làm sao được!) Một tình huống xảy  ra trên sân là bóng bay ra khỏi đường biên và lăn qua bên kia đường,tôi là người gần đó nên đã chạy theo để nhặt chắc các bạn còn nhớ lúc bấy giờ Sân vận động Long Hoa chỉ có cổng vào ở  gần Báo Quốc Từ, có một khán đài bằng gỗ lợp tôn  còn chung quanh được rào bằng kẽm gai cao cỡ 1 m…Như tôi đã nói ở trên ,vốn nhảy cao rất tốt,cho nên khi đã nhặt bóng tung vào sân tôi đã lấy đà nhảy qua hàng kẽm gai đó để rồi tiếp tục vào đá tiếp khi trận đấu còn dang dở.

 Và các bạn biết không ?

-Hết trận đấu,về đến nhà thay quần áo thì tôi mới phát hiện ra là chiếc quần  đùi của tôi bị rách toạt,có nghĩa là lúc nhảy qua hàng rào  quần tôi đã vướng vào kẽm gai  .

- Hú ba hồn bảy vía , vì cái tội khoe nhảy giỏi nhảy cao, lúc ấy lúc ấy chỉ thấp một phân thôi , tôi  không hiểu  việc gì sẽ xảy ra ? tình huống sẽ như thế nào nhỉ ?

-Đây là lần giật mình thật sự đối với tôi.

(Và từ đó hình như tôi không còn phô trương cái nhảy cao nhảy đẹp của tôi nữa dù rằng tại khuôn viên trường mới tại Bến Kéo chúng ta có lập một hố nhảy cao và nhảy xa,hố nhảy này được đổ đầy mạc cưa,và mạc cưa này được lấy từ nhà máy xẻ gỗ của Phương Toàn ,Phương Loan ở Mít Một,tôi nhớ như thế có đúng không?.

BỐN

1*   Ai cũng biết,chương trình học của NLS ngoài chính khóa học tại trường vưa lý thuyết vừa thưc hành còn có một chương trình nữa đó là Thực Hành Nông Trại Tại Gia,học sinh sẽ làm dự án về chăn nuôi trồng trọt…. để chuẩn bị cho một nông gia tương lai. Học Sinh phải lập dự án theo một sổ theo mẫu của Nha Học Vụ NLS,giáo sư phụ trách nông trại hay trưởng ban xét duyệt dự án, Khi dự án đó được chấp nhận thì  học sinh phải thực hiện

.Vì là nông trại tại gia cho nên thời gian chỉ gói gọn trong Đệ nhât hay Đệ nhị lục cá nguyệt  thôi có nghĩa là chương trình sản xuất ngắn ngày…..

   Và tôi  nhớ Nguyễn Quốc Nam lúc ấy có tên văn nghệ là Mạc Hàn Vi Linh,đã mời tôi đi chấm  kết quả chương trình Nông Trại Tại Gia của  anh ta,Các thầy và anh chị em NLS có biết Nông trại tại gia của anh là gì không? (tôi chắc giờ này NQN quên rồi) đó là mấy líp trồng dưa leo,!...quí thầy cô và các bạn NLS Tây Ninh biết ở đâu không?

- Ở Chà Là Suối đá, gần chân núi Bà Đen nghe nói gần bên mộ của ông Trịnh Minh Thế!

Với một lộ trình khá xa , đã được Quốc Nam đưa đến đó để chấm điểm , chấm xong khi về đến nhà,  trễ giờ cơm, Chú Tư chú nhà hỏi “ Thầy Hai đi đâu mà về trễ thế? Tôi bảo vào Chà Là Suối Đá. Chấm điểm  Thực Hành Nông Trại cho HS. , ông ta nhìn tôi la toáng lên “ ai bảo thầy đi,thầy biết chỗ đó là gì không? Vùng của mấy ổng đó! Tui chịu thầy rồi,lần sau đi đâu nhớ hỏi ý kiến thằng già này một chút nhe.( Chú Tư,vốn là Đại Úy của Quân Đội Cao Đài trước đó đã từ là sĩ quan của Quân đội An Nam thuộc địa từng  qua chiến đấu ở Pháp)

- Cũng có một chút Giật  Mình Chứ!

   2*  Tôi nhớ lúc bây giờ lớp 9 B có 2  em tên Nguyễn Văn Điệp cho nên để phân biệt danh sách lớp ghi là Điệp A và Điệp B.

Điệp A nhỏ nhẻ trắng trẻo mặt như con gái thích thơ văn mà bây giờ ta thấy còn xuất hiện trong vai trò của ban biên tập trang Web NLS Tây Ninh.

Điệp B to con,mặt có nhiều mụn . là một thành viên nghịch có hạng của lớp  Việc thực hành nông trại tại gia thì mức độ nhiệt tình có lẽ “sêm sêm “ với Quốc Nam thôi có nghĩa là qua quit cho xong chuyện,

Và tích cũ lại lập lại,

Điệp B  đã mời tôi  đến chấm điểm THNT tại gia của anh tại  Thanh Điền ? và tôi đã lên đường cùng với một số em khác khi đến nơi thì Điệp chỉ cho tôi xem mấy hàng hoa Vạn Thọ trước sân nhà. Lần đó tôi còn nhớ mẹ của Điệp bước ra sân lên tiếng “ Xin lỗi ở đây ai là thầy ,ai là trò sao tui thấy ai cũng trẻ măng hết  vậy ? “

 Cũng lần đó tôi mới thấy được cảnh một sĩ quan dùng roi điện để đánh một binh lính dưới quyền về vụ phá hoại tài sản của dân ( thay vì muốn uống nước dừa anh ta có thể mua, hoặc xin để người ta leo hái, đằng này anh ta dùng súng M 16 bắn lên quà dừa rồi lấy nón sắt hứng nước uống.Nhưng nào chỉ có một quả  đâu ,đạn xuyên qua cả chùm dừa coi  như một hình thức phá hoại tài sản của nhân dân)) nói là đánh bằng roi điện ,không phải như roi phóng điện như bây giờ mà người ta dùng  những sợ dây kéo điện thoại bó lại làm roi,cái tên roi điện ngày ấy là như thế..

Tôi kể chuyện này ,cho các bạn biết là lúc đó cuộc đụng độ ác liệt giữa 2 bên tại Thanh Điền giằng co cả tháng trời, nghe nói phải đem lính nhảy dù lên.giải quyết.và tôi đã chứng kiến cuộc đánh bằng roi điện như đã kể.Có nghĩa là ở Thanh Điền đang có đánh nhau,và trận chiến chưa hoàn toàn yên ắng.

 Lại một lần nữa ông Đại Úy Cao Đài kiêm chủ nhà trọ giận giữ quát lớn tiếng với tôi  về vụ này “ Tại sao thầy Hai không nghe lời tui? Dám đi vào chỗ đó?  Súng Đạn nó có chừa ai đâu?

ông Điệp này cũng giống như ông Quốc Nam thôi. Mời tôi vào những chỗ hiểm nguy

Có thể. trong ý nghĩ các vị ấy thời đó chắc là  nghe tin ở vùng lửa đạn đó ,hi vọng rằng tôi xuề xòa bảo xa quá ,nguy hiểm quá  sẽ không đi , để rồi có thể cho điểm khống mà không cần đến nơi….Ai dè tôi lên đường phải không?

*Tôi thì giật mình về  2 chuyến đi đó, và tôi chắc  là cũng  có 2 cái giật mình của hai ông chủ dự án,  khi tôi chấp nhận lên đường để tìm đến  mấy líp dưa leo dưới chân núi Bà Đen,mấy hàng Vạn Thọ ở Thanh Điền!của Nam của Điệp ???

- Phải không?

                                                                                                                   (Còn tiếp)

Tin mới

Các tin khác

Lượt xem: 3041