Truyện ngắn, bút ký, hồi ký

Một chuyến thăm

Chuyên mục: Truyện ngắn - Bút kí - Tùy bút
Được đăng: Thứ năm, 06 Tháng 9 2012
Viết bởi Nguyễn Quốc Nam

MỘT CHUYẾN THĂM VÀ TÂM TÌNH VỚI THẦY PHẠM VĂN NÊ.

Một buổi sáng đẹp trời chúng tôi nhận được điện thoại của Thầy Đặng Lê Hùng hẹn đến địa chỉ đường Đất Thánh ,quận Tân Bình. Hơn 30 phút sau Tôi và Trương Quang Lộc đã có mặt đúng điểm hẹn là nhà của cháu thầy cũng là một cựu học sinh Nông Lâm Súc

Xem thêm: Một chuyến thăm

Nhớ Thầy Nguyễn Ngọc Quân

Chuyên mục: Truyện ngắn - Bút kí - Tùy bút
Được đăng: Thứ bảy, 25 Tháng 8 2012
Viết bởi Phan Minh Đẩu

Thầy Nguyễn Ngoc Quân,

Người điều hành Trường Trung học Nông Lâm Súc Tây Ninh đầu tiên

Phan Minh Đẩu

Trước năm 1963, cả miền Nam có 3 trường đào tạo về nông nghiệp: Trường Quốc gia Nông Lâm Mục Bảo Lộc, Trường Canh Nông

Xem thêm: Nhớ Thầy Nguyễn Ngọc Quân

Nhìn lại một chặng đường

Chuyên mục: Truyện ngắn - Bút kí - Tùy bút
Được đăng: Thứ năm, 23 Tháng 8 2012
Viết bởi Nguyễn Văn Điệp

Trang nhà Nông Lâm Súc Tây Ninh : nhìn lại một chặng đường

Nguyễn Văn Điệp

Cách đây vài hôm , nhà thơ Nguyễn Quốc Nam vui mừng báo tin cho tôi biết :"Trang nhà Nông Lâm Súc Tây Ninh" với số khách truy cập đã vượt qua ngưỡng 200.000 lượt với thời gian hoạt động trên một năm .Tâm trạng phấn khích , bạn tôi thường xuyên theo dõi

Xem thêm: Nhìn lại một chặng đường

Nén hương cho Thầy Nguyễn Văn Kỹ

Chuyên mục: Truyện ngắn - Bút kí - Tùy bút
Được đăng: Chủ nhật, 19 Tháng 8 2012
Viết bởi Phan Minh Đẩu

Từ Cần Thơ thầy Phan Minh Đẩu đã  gửi cho Trang Nhà  một bài hồi ức đầy cảm động nhớ về đồng nghiệp của mình là Thầy Nguyễn Văn Kỹ,một giáo sư dạy môn Công thôn đầu tiên của Trường Nông Lâm Súc Tây Ninh.Thầy đã qua đời cách đây bốn tháng.Bài viết xem như một nén hương

Xem thêm: Nén hương cho Thầy Nguyễn Văn Kỹ

Bốn mươi năm gặp lại thầy Đặng Lê Hùng

Chuyên mục: Truyện ngắn - Bút kí - Tùy bút
Được đăng: Thứ tư, 25 Tháng 7 2012
Viết bởi Nguyễn Quốc Nam

Nhạc sỹ Trương Quang Lộc sau khi xong việc ở Long An đã gọi điện cho tôi hôm nay thứ bảy cuối tuần dù mặt trời đã lặn nhưng không sao chúng mình cứ tà tà về Tây Ninh thăm anh em và dự đám cưới con của một người bạn luôn nhé. Tôi đồng ý và hẹn gặp nhau tại Sài Gòn để cùng khởi hành.

    Thế là chúng tôi cùng lên đường đến Trảng Bàng đã 20 giờ đêm nhưng cùng tranh thủ ghé quán thưởng thức món bánh tráng phơi sương và bánh canh Trảng Bàng rồi lại tiếp tục cuộc hành trình. Khi qua Gò Dầu đến cầu Đá Hàng thấy một khách sạn cheo leo giữa cánh đồng Trương Quang Lộc do buổi trưa làm việc ở Long An cũng có chút mệt mỏi với anh em nên đề nghị dừng lại đây lấy phòng tắm rửa và nghỉ ngơi tại nơi nầy vì không khí yên lành gió từ sông Vàm Cỏ Đông thổi qua những cánh đồng trống thật là mát mẽ làm trút bỏ hết cái không khí ngộp ngạp oi bức đầy bụi khói của thanh phố.

    Nghĩ là thực hiện ngay, cả hai vào nhận phòng tắm rửa xong đi dao quanh khách sạn để tìm chút không khí gió mát thiên nhiên thì nhận được điện thoại của Hà Thế Mạnh báo tin có Thầy Đặng Lê Hùng ở Pháp về Tây Ninh để thăm lại các đồng nghiệp và học trò năm xưa.Cùng đi với Thầy Hùng còn có Thầy Phạm Văn Nê ở Thủ Đức, Thầy Huỳnh Văn Sên ở Long An và Thầy Nguyễn Văn Sơn ở Củ Chi nhưng do công việc Thầy Sơn đã về trước còn 3 thầy hiện đang ở khách sạn.Cả hai quyết định trả phòng và lên xe ngay tức khắc.

    Trên đường đi chúng tôi gọi điện liên lạc với Thầy Nê và Thầy Sên vào báo khoảng 30 phút nữa các em sẽ đến. Trong đêm Tôi và Lộc gẫm lại Thầy Đặng Lê Hùng là một cây văn nghệ của trường mình. Thời điểm năm 1969- 1970 thầy đã sáng tác nhạc và tham gia các hoạt động văn nghệ của nhà trường. Thầy rời trường trung học Nông Lâm Súc Tây Ninh năm 1972 về Long Xuyên và sau đó sang Pháp cho đến nay chúng tôi mới có dịp gặp lại thì đã 40 năm rồi còn gì…!

    Đến khách sạn tôi và Quang Lộc vào thang máy lên thẳng phòng của các Thầy đang nghỉ. Khi cửa thang máy vừa mở thật bất ngờ là Thầy Sên đã đứng đón sẵn và hướng dẫn vào phòng vừa lúc đó thì Hà Thế Mạnh cũng lù lù đến dù đã có chút hơi men nhưng cười tươi tắn và đầy khí thế. Không khí thật là vui vẻ tay bắt mặt mừng dù đã nửa đêm nhưng chúng tôi quên mất thời gian vì niềm vui đang tràn ngập tâm hồn. Tôi và Quang Lộc đề nghị đến một quán thân quen để chiêu đãi các Thầy nhưng Thầy Nê bảo không cần phải đi đâu cả vì tại chỗ đã có rượu và mồi. Thế là Thầy mang ra chai chivas và mồi khô có sẵn Thầy trò cùng nâng ly chúc mừng ngày hội ngộ. Tình cảm thầy trò thắm thiết như xưa và vô cùng nồng ấm. Sau vài tuần rượu và thăm hỏi nhau Quang Lộc đề cặp đến vấn đề âm nhạc thì Thầy Hùng như tươi tắn lại và say sưa nói về những sáng tác mới của Thầy. Thầy về Việt Nam và có mang theo 12 sáng tác mới, trong đó có 6 bài đã thu âm ra dĩa để tặng bạn bè và 6 tác phẩm chưa thu âm. Thầy kể có viết một bài nhạc về võ cổ truyền Việt Nam rất được yêu chuộng vì ngoài âm nhạc Thầy còn là một nhà võ với  đai đen . Câu chuyện âm nhạc và vỏ thuật được Thầy Sên cắt ngang bằng cách mỗi người uống một ly cho nồng nàn hơn. Cứ thế những câu chuyện ngày xưa cứ dần dần sống dậy sau 40 năm xa cách. Thầy đã đến thăm các đồng nghiệp cũ, thăm cô hiệu trưởng Thân Thị Đời đang điều trị bệnh tại gia, cứ thế những câu chuyện cứ dài ra và đã hơn 2 giờ sáng rồi mà thầy trò vẫn còn say sưa tâm sự. Cuối cùng Thầy Nê đề nghị chai rượu cũng đã cạn thôi thầy trò chúng ta tạm nghỉ ngơi để sáng mai còn gặp các Thầy Nhơn, Thầy Rỡ, Bành Văn Sinh, Ngô Thiếu Sơn, Nguyễn Văn Nhàn, Nguyễn Văn Sỹ và một số anh em  v..v…

     Sáng hôm sau chúng cùng đến một quán đã hẹn trước để ăn sáng do Thầy Nguyễn Văn Nhơn chiêu đãi. Tại đây gặp lại các Thầy Ngô Thiếu Sơn, Lý Văn Rỡ, Nguyễn Văn Nhàn, Bành Văn Sinh, Nguyễn Văn Sỹ... Thầy Nê thấy không khí vui vẻ với món bánh tráng cuốn rau sống thịt luộc và bánh canh nóng bắt mắt nên ra xe lấy vào chai rượu mà thầy tự pha chế mang theo và Kim Thương (khóa 4) rót mời mỗi Thầy một ly. Khi Tô Kim Lang ( khóa 2) đến Thầy Đặng Lê Hùng nhớ ngay và đề nghị cô học trò nhỏ bé bỏng năm xưa ( dù nay đã là bà ngoại) hát bài Ai ra xứ Huế. Nói thế để các bạn thấy giọng ca ngọt ngào truyền cảm của Tô Kim Lang đến giờ nầy các Thầy và chúng ta vẫn còn nhớ dư âm đầy ấn tượng.

 

Sau buổi ăn sáng như đã hẹn với Thầy Lý Văn Rỡ và Nguyễn Ai Quốc (Khóa 1), Thầy trò chúng tôi đến quán cà phê Tình Trăm Năm. Đây là quán cà phê có không gian thoáng rộng và cất theo kiến trúc các ngôi nhà cổ. Tại đây vừa uống cà phê vừa tâm sự. Thầy Hùng hiện nay đang sinh sống ở Thành Phố Nice miền nam nước Pháp gần biển. Đây là Thành Phố mà nước Pháp hay tổ chức liên hoan điện ảnh. Mặc dù đã ngoài 70 nhưng thầy vẫn còn khỏe mạnh có lẽ nhờ vào luyện tập vỏ thuật và vẫn còn sáng tác nhạc, cũng có thể nhờ vào sáng tạo âm nhạc và nghệ thuật mà thầy trông vẽ cường tráng và mập hơn thời thanh niên. Giọng nói của Thầy cũng sặc Nam bộ không có gì thay đổi, những kỷ niệm thời ở Tây Ninh thầy vẫn nhớ và nhắc lại từng chi tiết. Thật là một buổi sáng trùng phùng vui vẻ, hạnh phúc và thắm tình Nông Lâm Súc sau 40 năm. Trước khi chia tay các Thầy trò cùng chụp vài tấm ảnh lưu niệm và Thầy Đặng Lê Hùng cho biết sau khi đi Huế về Sài Gòn thầy sẽ liên lạc với tôi và Trương Quang Lộc để trao đổi thêm về vấn đề âm nhạc.

   Các Thầy chia tay với chúng tôi vào một buổi sáng trời trong và đẹp trước cái tên quán Tình Trăm Năm và tôi nghĩ dẫu không có cái tên quán đó thì tình Thầy Trò của chúng ta đã là trăm năm rồi…..

                                                                              NGUYỄN QUỐC NAM

                                                                        ( Ngày 23 tháng 07 năm 2012 )

Chú thích ảnh:Thầy Đặng Lê Hùng áo đen hàng trước

 

Bỗng nhớ Bỗng giật mình

Chuyên mục: Truyện ngắn - Bút kí - Tùy bút
Được đăng: Thứ tư, 11 Tháng 7 2012
Viết bởi Bùi Tho

Thầy Bùi Tho vừa gặp thầy Phan Minh Đẩu tại Bảo Lộc trong một chuyến thầy Đẩu đi DaLat có ghé qua nhà chơi.Sau cuộc viếng thăm thầy Tho bỗng nhớ về Trường xưa và email cho Trang Nhà một bài viết.Xin giới thiệu cùng Quý vị

Xem thêm: Bỗng nhớ Bỗng giật mình

© NongLamSucTayNinh.com 2011 - 2020. Thiết kế website tại MtStudio.vn

Thành lập ngày 20 tháng 02 năm 2011

Email: nonglamsuctayninh@gmail.com