Cảm xúc từ cuộc hội ngộ...

Chuyên mục: Truyện ngắn - Bút kí - Tùy bút Được đăng: Thứ hai, 07 Tháng 11 2011 Viết bởi Lê Quốc Sơn

Cảm xúc từ cuộc hội ngộ

Viết tặng bạn bè và những ai đã từng nếm cảm xúc những cuộc hội ngộ

                                    Trương Quang Lộc và Đỗ Văn Nhứt tại Lộc Ninh

Hơn bốn mươi năm , chínhxác  là từ lúc chúng tôi còn gặp nhau vào những năm 1967-1968 dưới mái trường Nông Lâm Súc Tây Ninh...

Tôi thích dùng từ" mái" thay cho "ngôi trường" vì  từ "mái" nghe gần gũi ruột rà hơn,như ...mái nhà , mà chung dưới một "mái" thì coi nhưlà anh em , là ruột thịt máu mủ rồi!

Từ Saigon,tôi điện thoại báocho Đỗ Văn Nhứt khóa 3 -và thế là ngẫu hứng xe cứ bon bon thẳng tiến về LộcNinh, vùng đất xa lạ mà tôi chưa từng tới mà chỉ  biết đến qua chuyện về  những đồn điền cao su ,những người phu cạo mủ cơ cực và với baocâu chuyện kinh hoàng thời chiến tranh dù  đã qua rồi nhưng vẫn còn hằn sâu trong ký ức của nhiều thế hệ!

Đường 13 thẳng tắp và rộng rãi .nhiều làn xe lưu thông nên chỉ hơn 30  phút xe chở tôi đã đi qua  Lái Thiêu và đến chợ Búng thuộc tỉnh Bình Dương ...nơi ngày xưa nhữngnăm đầu thập niên 70, lên thăm cô bạn tên Phương học  ở Nông Lâm Súc Bình Dương  , Phương hay mời tôi đến quán bánh bèo bì Mỹ Liên ở gần chợ Búng  và sau đó ,tôi có bài đâng trên báo Đại Dân Tộc !

....Một ngày xa Bình Dương, buồn ơi sao vời vợi!

Những cây cầu với tên lạ lùng ơi!

Bà Hên* Ông Đành* cách nhau bao mong đợi?

Búng-Lái Thiêu, ta nhớ mãi tên người...

Nhớ dĩa bánh bèo -nước mắm  cay ôi phỏng lười

Quán nước chú ba Tàu ,trần bụng để rốn phơi

Cô em gái nhỏ Nông Lâm Súc dễ thương oi!

Tạm biệt nhé...mai mốt mình gặp lại!!!

*Bà Hên - *Ông Đành là tên hai câu cầu ở thị xã Thủ Dầu Một Bình Dương!

Quán bánh bèo Mỹ Liên nay vẫn còn nhưng đã dời gần đó, bây giờ khang trang hơn ,  sạch đẹp,rộng rãi hơn và những món ăn cũng phong phú hơn nhưng tiếc là...khôngngon hơn hồi xưa? từ cô  bán hàng  ngày nào  xinh xắn dù không bị "lão hóa"vị bệnh, mà nay thành bà cụ vì quy luật của muônđời: Thời Gian!

Rời quán với nỗi buồn man máccòn đọng lại trong lòng như vị đắng nhè nhẹ của ngụm cà phê không đường cònvương  lại trên lưỡi...

Xe qua Bình Dương, trời tháng10 nắng kiểu hạn Bà Chằng....lạ quá! sao những gì hung dữ đều gắn đến Bà hết nhỉ?

Bà Chằng- Bà Thủy-BàHỏa-Bà...La Sát  nhất là các trận bão gây thảm họa cho nhân loại cũngt hường lấy tên của quý Bà ra mà đặt! trong xe mở điều hòa nhưng nhìn cảnh vật bên ngoài rất dễ nhận biết là nhiệt độ không dưới 40oC...nhưng so với lần côngtác ở Dubai...có lúc trên 50oC là thường ngày!

Thị trấn Bình Long trước mặtkhá nhộn nhịp với giòng người và xe cộ tấp nập, cũng đèn xanh đèn đỏ.không nhưxưa chỉ có "Đèn SàiGòn ngọn xanh ngọn đỏ..." xe tiếp tục đi và bắtđầu vào đoạn đường ...đau khổ vì đang sử chữa kéo dài trên 20km..,.ghé đổ xăngvà  điện thoại cho Nhứt, bạn trả lời còn khoảng 15klm nữa là đến LộcNinh...

Xe ghé nơi điểm hẹn là mộtsạp báo bên đường gần công viên của Huyện! mới gặp nhau mà mình đã nhận ngaykhuôn mặt của hơn bốn mươi năm về trước! Lòng mỗi người chùng lại sau cái bắttay hội ngộ!

Quán Cà phê ,hai đứa ngồi trút bao tâm sự đầy vơi...giọt cà phê phin nhỏ chậm như từng câu chuyện cứ thế chầm chậm tuông theo ký ức của thời xa xưa...Qua Nhứt,tôi được biết những bạn bè đứa vẫn còn vất vã mưu sinh,đứa thành đạt ...nhưng không buồn bằng có nhiều đứa đã hóa người thiên cổ! Nhứt nói có đọc thường xuyên Trang nhà Nông Lâm Súc Tây Ninh và cũng xem qua những bài viết của mình,cũng vì thấy hình của mình trên bài viết nên khi gặp nhau là  hô lên SƠN ơi! ngay mà không sợ không lầm với người khác!

Nhứt nói tháng 9 vừa rồi  anh Quốc Nam và Trương Quang Lộc ghé Lộc Ninh chơi , có ghé thăm nhà Nhứt và vãng cảnh Lộc Ninh ....những cuộc gặp gỡ thật xúc động và nhớ mãi...

Hai đứa  ghi lại những địa chỉ , số điện thoại của bạn bè mà mỗi đứa có được! tôi bấm máy gọi Thêm ,Thiệt, Quách Hoàng Hùng...để Nhứt thăm hỏi bạn qua điện thoại! Buổi chiều đến chúng tôi tìm chỗ ăn cơm. bữa cơm thân tình rộn ràng với biết bao câu chuyện ,dù không có men rượu,bia ví cả hai đều không hảo lắm với món khoái khẩu này của thiên hạ!

Gặp bạn cũ sau bao nhiêu năm, cơm ngon thức ăn chân quê ngon như quán Bảy Thôn ở Cẩm Giang của bạn Lâm Công Danh! 

Nhứt mời tôi về "tệ xá" , là một sân vườn rộng với nhiều loại hoa trái cây cảnh ,Nhứt còn lô cao su rất có giá trị kinh tế cũng gần đấy! còn Bà Xã ( cũng Bà...nhưng ngheNhứt nói  bà xã hiền lành chứ không phải...!!! những Bà như vừa kể trên!)

Uống ly trà nóng,tiếp tụcnhững câu chuyện rời rạc nhưng rất thú vị,  vì theo Nhứt là gặp nhau và biết nhau đều còn" Phẻ " là cuộc đời vẫn đẹp sao rồi!

Chia tay nhau quyến luyến,bịn rịn ...mỗi người rồi cũng sẽ trở về với cuộc sống đời thường...nhìn khoảng sân vườn xanh lá ,tôi thoáng thấy như thuở còn đi học và đang giờ thực hành nông trại ...cũng màu xanh của lục diệp...cũng gió mơm man...nhưng chỉ có hai chúng tôi, những người đều chuẩn bị vào Ban Chấp Hành Trung Ưong....Hội Người CaoTuổi  hết rồi!

Xiết tay lần nữa...hẹn nhau lần họp mặt năm tới! 

Chiều Lộc Ninh không giantrầm lắng hơn và khí trời dịu hơn....xe chạy qua những khu vườn xanhngắt,.những đồng ruộng lúa chín vàng...lại nhớ đến những giống lúa Thần Nông IR5 , IR8.....và tôi thiếp đi trong giấc ngủ nhẹ nhàng ,rất đẹp khi vừa mới hội ngộ với bạn bè sau hơn 40 năm xa cách!

Saigon ,tháng 11 năm 2011

LÊ QUỐC SƠN

Khóa 3 NLS


 

Tin mới

Các tin khác

Lượt xem: 3080