Trường xưa lưu luyến bước chân về
TRƯỜNG XƯA LƯU LUYẾN BƯỚC ĐI- VỀ!
Vũ Miên Thảo
ngày đến trường dù đã xa
hiện hữu hay tương lai, ký ức mãi nâng niu trìu mến.
ôi, âm vang trống gọi nhanh chân, giục chúng tôi ngày khai giảng
hòa cùng lời dạy của thầy cô yêu dấu.
đọng lại trong tôi đau đáu nỗi niềm.
thầy cô là điểm tựa, sưởi ấm từng con tim mong uớc một niềm tin.
nhớ xưa, còn bở ngỡ trước cổng trường xa lạ
hôm nay, cảm xúc ấy quay về vấn vương những nghẹn ngào, đưa tiễn
vẫy tay chào nhau lưu luyến lúc xa bạn, rời trường.
hồn nhiên trong thương nhớ! đáng yêu thay ôi cái tuổi học trò!
cung bậc chia tay bồng bềnh âm giai luyến tiếc, nức nở lời ai hát trong tim!
hay tôi ru ngủ chính mình!?
đời học sinh
phải chăng là thanh âm khúc phượng ca, hòa vang cùng lời ve sầu nhớ
trầm bỗng một góc trời mây và tắt dần khi vàng thu ve vãn lá xanh non
tất cả mùa chỉ là dư âm, hoài niệm miên man theo từng bước chân đời, chân người.
khi lắng lòng nhớ lại những phút giây hòa nhập cùng lời giảng của thầy cô
ân cần, quan tâm trao gửi không phải để nhớ ơn, đền đáp
chỉ vỏn vẹn một hoài bão
“làm tròn danh hiệu người đưa người qua dòng sông tri thức
đến bờ danh phận, tươi đẹp bến tương lai".
thầy cô! ….
những tấm bảng xanh cuộc đời, quý yêu những dòng chữ trắng, bục giảng thân thương, những dãy bàn trìu mến
người lái đò tận tụy ngày đêm mỡ đường tri thức
công ơn của thầy cô nào ai có thể nhạt nhòa
ngọn hải đăng dẫn lối những con tàu trên biển cả mênh mông về bến mới.
đã soi sáng niềm ước mơ
ôi, cảm phục, trân trọng biết bao
những tình cảm của thầy cô đã dành trọn cuộc đời chăm sóc
dìu dắt chúng tôi tìm được những điểm sáng tâm hồn..
học kỳ cuối cấp tàn phai, nhạt hồng theo cánh phượng
giọng ve ngân lạc phím khúc gió ru hè
mười năm xa..
trở lại trường xưa, gốc phượng thêm nhiều tuổi
thương cánh hoa rơi phe phẩy nhánh chia tay
tường vôi, lớp xưa giờ vàng ươm màu bê mới
– xin phép hỏi “thầy A..cô C…có còn trên bục giảng….”
người bảo vệ lắc đầu….”mới về trường…tôi chẳng biết gì đâu!!”
gió cuối hè mang chút lạnh chớm thu
phượng lại bay theo rì rào gió chướng
chiều sắp tắt sau dãy nhà dăm ba tầng trước cổng
tạm biệt dấu yêu xưa…về thôi kẻo không thể cầm lòng…
khi cành phượng già lay lắt lá tiển đưa!?
Vũ Miên Thảo
Tin mới
Các tin khác
© NongLamSucTayNinh.com 2011 - 2020. Thiết kế website tại MtStudio.vn
Thành lập ngày 20 tháng 02 năm 2011
Email: nonglamsuctayninh@gmail.com