Thơ Dương Xuân Triều
Mùa Hạ khô cằn
Khô môi đắng họng , tôi ngồi ...
Trời không chút gió mây trời trên cao
Đồng khô đất ruộng bạc màu
Cánh cò lạc lõng về đâu trong chiều
Dòng sông cạn đáy buồn thiu
Hàng tre trụi lá , khẳng khiu ngó đời
Mái nhà cô quạnh chơi vơi
Hạ về nắng nóng ,mưa rơi chưa về
Thương Người Xứ Lạ
Đồng không, mông quạnh ,tuyết rơi
Thương Người xứ lạ nữa đời xa quê
Thương ai muôn dặm chưa về
Dòng sông quê Mẹ tràn trề nhớ thương
Thương ai giữa chốn muôn trùng
Con trâu nghé ọ ,chiều không khói đồng.
Thương ai giây phút tương phùng
Để cho nước mắt đắng lòng,rơi rơi
Tin mới
Các tin khác
© NongLamSucTayNinh.com 2011 - 2020. Thiết kế website tại MtStudio.vn
Thành lập ngày 20 tháng 02 năm 2011
Email: nonglamsuctayninh@gmail.com