Một thoáng nhớ người
Một thoáng nhớ người ....
Trần Chu Ngọc
Tháng tư - mùa hoa Phượng ngập đường
em sẽ đi qua trên thành phố này buổi sáng
Con đường nhỏ dịu êm
Tiếng ve và bóng nắng
Có chút dịu dàng trong dáng ngọc thướt tha
Em còn nhớ màu áo dài tím nhạt ngày xưa
Vẫn bay theo cùng với mái tóc thề hờ hửng ...
Ngày xưa của một thời lận đận
Em như lá ngọc cành vàng
Anh chỉ là một kẻ thư sinh....
....
Như những kẻ ngông cuồng
cùng viết tiếp chuyện tình
Trên những chiếc lá me rơi trong vòm cổ thụ ...
Ngày xưa của tiếng đạn bom gầm rú
Ngồi trong giảng đường
Chỉ nghĩ đến cuộc chiến ở phương xa ...
Những lần dìu nhau đi
Trên góc phố buồn như ngày hôm qua
Mà chạnh nhớ lời em dịu dàng
Thành bài tình ca muôn thuở ...
...
Lần chia tay vội vàng , người đi - kẻ ở ...
Anh hòa vào không khí sục sôi mừng chiến thắng
Em lên chuyến bay cuối cùng về với cõi phù du ...
Không gặp nhau phút cuối sương mù ,
Chỉ có nắng chan hòa
và cái vẫy tay giã từ quê mẹ ...
....
Em có lần trở về
nhưng gặp nhau thì không thể ,
Vì những buộc ràng như hai ngã cách chia ,
Mấy mươi năm
anh vẫn là kẻ khờ ngô nghê ,
Còn em đã mặc nhiên
trở thành mệnh phụ ...
...
Thôi thì thôi ngày Hè êm ngủ ,
Những cánh Phượng rơi như xác pháo ngập đường ,
Mùa Hè bây giờ không còn những yêu thương ,
Nên nắng cứ lung linh và cơn mưa đến sớm ...
Anh mãi kiếm tìm những ngày như chạy trốn ,
Kỷ niệm đong đầy nhưng ray rứt có phôi pha ,
Thôi thì như tiếng ve sầu ngày thân ái đã qua ,
Anh sẽ cố quên khi trong lòng vẫn nhớ....
Tranchungoc
27/04/2013
Tin mới
Các tin khác
© NongLamSucTayNinh.com 2011 - 2020. Thiết kế website tại MtStudio.vn
Thành lập ngày 20 tháng 02 năm 2011
Email: nonglamsuctayninh@gmail.com