Nhớ thầy Lê Minh Đức

Chuyên mục: Truyện ngắn - Bút kí - Tùy bút Được đăng: Thứ tư, 02 Tháng 2 2011 Viết bởi Nguyễn Quốc Nam

Tháng rồi tôi có về Tây Ninh thăm gia đình và gặp Nguyễn thị Diệu khóa 3, em báo cho biết ngày mùng 10 tháng 06 âm lịch là ngày giỗ của Thầy Lê Minh Đức. Tôi bận việc nên đề nghị em báo cho anh Hà Thế Mạnh và các bạn ở Tây Ninh đến dự. Riêng anh sẽ đến thăm cô trước khi trở về Sài Gòn.

Đúng như dự định, tôi đến thăm đúng lúc cô đang tập vật lý trị liệu, mặc dù sức khỏe chưa khả quan lắm nhưng cô nói chuyện rõ ràng và mạch lạc. Cô cũng báo cho tôi biết một số học trò cũ đến thăm. Tôi cũng báo cho cô là em biết ngày giỗ của thầy rồi nhưng do bận một số việc gia đình nên phải về Sài Gòn và có báo anh em cố gắng đến dự ngày giỗ của thầy.

 


Nhớ thầy Lê Minh Đức thì không chỉ riêng tôi . Có lẽ mỗi học sinh có kỷ niệm và nỗi nhớ khác nhau. Riêng tôi và một số bạn ở Thành phố cứ mỗi lần sau tết về Tây Ninh họp mặt đều nhín thời gian đến thăm thầy. Những ngày đó thầy Đức ngồi xe lăn nhưng rất vui vẽ bắt nắm lấy tay từng người. Thầy mừng vì sau bao năm và bao nỗi thăng trầm trong cuộc sống mà các em vẫn còn gắn bó với nhau như anh em một nhà , không phân biệt nghèo giàu, sang hèn, địa vị cùng ngồi lại với nhau sau mỗi năm là rất quý. Mặc dù do sức khỏe thầy không dự được nhưng được nghe tường thuật lại đầy đủ. Thầy rất sung sướng và cảm động lần nào các em cũng dành ít thời gian đến thăm thầy...

Những lời nói đó giờ chỉ là những âm vang đọng lại trong lòng mỗi chúng ta , bởi vì thầy đã mất. Ngày đó ngay khi nhận được tin ,tôi và nhạc sỹ Trương Quang Lộc tức tốc lên đường và ở lại Tây Ninh một đêm để sáng hôm sau đưa linh cửu của thầy về quê nhà huyện Bến Cầu để chôn cất. Hôm ấy cũng có nhiều bạn vừa lo xe, nước uống để phục vụ như: Vỏ thị Mỹ Ngọc, Phan thị Mai Hương, Nguyễn Ngọc Diệp , Phan thị Ngọc Huệ..v..v..  Ôi cuộc đời là vô hạn mà đời người thì hửu hạn tưởng sẽ dài và lâu nhưng thật ra rất phù du và ngắn ngủi..!!!

Phải nói tôi học khá khá môn toán là phần nào nhờ thầy Đức. Năm lớp 9 vào mùa hè thầy thấy đám học trò Nông Lâm Súc hơi yếu toán nên mở lớp dạy kèm tại nhà. Học phí chỉ là tượng trưng, thầy có khiếu sư phạm nên giải toán rất dễ hiểu. Sau đó thầy cho bài tập về nhà làm na ná bài giải chỉ khác những con số nên đứa nào làm bài cũng được và hăng chí lên nên học hành mau tiến bộ. Cứ mỗi ngày thầy cho thêm một bài khó và nâng dần trình độ giải toán lên mà đứa nào cũng theo kịp nên năm lên lớp 10 tức lớp đệ tam thời đó bạn nào cũng có căn bản và học hành tiến bộ.

Riêng tôi có một kỷ niệm nhỏ với thầy mà trong đời không thể nào quên được.

Vào một buổi chuẩn bị trình diễn văn nghệ tổ  chức tại trường có mời quan khách ở ty, tỉnh và phụ huynh học sinh. Do  đó mà bọn tôi cố gắng tập dợt cho nhịp nhàng nhuần nhuyển.Tôi làm trưởng ban văn nghệ kiêm nhạc công tập dợt và đàn cho anh em hát. Lúc đó có anh Nguyễn văn Mười, Trương anh Vũ ( đã mất), Ngô thị Hứa (đã mất), Tô Kim Lang... Thì thầy Lê Minh Đức đứng ngoài hành lang xem chúng tôi hát tập dợt, một lúc sau thầy bước vào phòng  nắm tay tôi và bảo:- Em ra ngoài lên văn phòng hiệu trưởng với thầy một chút. Tôi bước theo thầy đi dọc hành lang của dãy lớp dài mà lòng buâng khuâng không biết việc gì sẽ xảy ra cho mình. Bị quở trách hay  bị khuyết điểm gì đây.

Đến văn phòng hiệu trường không có ai cả vì thầy cô đang lo tiếp khách vì buổi lễ sắp bắt đầu. Thầy Đức tháo sợi dây nịch thầy đang mang ra và bảo. Em lên sân khấu trình diễn phải mang dây nịch đàng hoàng cho lịch sự. Thầy lấy sợi dây nịch đeo vào cho tôi nhưng eo ơi bụng của thầy lớn hơn của tôi nhiều nen khi gài dây thì lỏng le lỏng lét. Thầy vội tháo ra , đi tìm cái búa và cây đinh đo ny vòng bụng của tôi và đục lỗ vừa đúng ny , nhờ vậy tôi có sơi dây nịch da ngon lành. Thầy bảo tôi quay qua quay lại và phán một câu: Được rồi đó chuẩn bị trình diễn đi, thầy tặng em sợi dây nịch luôn đó. Tôi bước ra khỏi văn phòng của hiệu trưởng mà lòng lâng lâng như bay lên tận mây xanh. Có lẽ nhờ thế mà hôm đó bọn tôi trình diễn rất thành công và vô cùng phấn khởi.

Nay Thầy đã yên nghĩ ở một thế giới khác, ngày giỗ của thầy học trò năm xưa vẫn nhớ và ghi khắc trong lòng. Em không về dự được nhưng ngồi đây nhớ lại bổng dưng nỗi buồn ặp đến tràn ngập cõi lòng. Cầu nguyện cho thầy an vui trong miền cực lạc.

Học trò của thầy
NGUYỄN QUỐC NAM
Lượt xem: 3554

© NongLamSucTayNinh.com 2011 - 2020. Thiết kế website tại MtStudio.vn

Thành lập ngày 20 tháng 02 năm 2011

Email: nonglamsuctayninh@gmail.com