Một thoáng Nông Lâm Súc
Bến đỗ cuối cuộc đời
Biết rằng rồi ai cũng đến …Số phận chăng! “Biết mình sai lầm, thì tiếng kẻng báo đến giờ nộp bài sắp đỗ”, đâu còn thời gian để mà sửa sai, bạn tôi nói bằng một giọng thâm trầm chịu đựng. Đối với người khác có thể nói rằng: “Mọi việc có thể làm lại từ đầu, trừ cái chết”. Nhưng Huỳnh Công Hiệp thì không thể..! Với nhiều chứng bệnh đã ngăn trở việc phẩu thuật cột sống của anh nên đành sống để, thác mang theo.
Anh Nguyễn Quốc Nam hỏi thăm Hiệp sức khỏe hiện nay thế nào?, bằng giọng trầm đục, Hiệp nói: Hai cái chân nay tê mõi tùm lum, đi phải nhấc từng bước, lê chân chậm chạp, hai cánh tay cũng thế, cầm nắm không chắc, dỡ không lên được cao. NH đến thăm Hiệp vào buổi sáng trời mưa giăng mờ trời, tiết trời lạnh lẽo làm chứng đau nhức càng tăng. Nhìn bạn, mà chỉ biết nhìn, xót xa đến mấy cũng đành chịu thôi. Điều có thể làm được là thăm viếng nhau, gọi điện thoại để nói lên lời tâm sự. Nếu còn trả lời, có nghĩa là chúng mình chưa mất nó.
Lần này đi công tác về tỉnh nhà, vì muốn thăm bạn nên Ngọc Huệ đi xe Honda. Từ Sài gòn đến ngã ba Đất sét rẽ vào độ 6km, đến chợ Suối Ông Hùng. Chờ Hiệp, khi thấy Hiệp đến…nó nhìn NH bằng đôi mắt đượm buồn mang màu ký ức, thêm một chút thời gian, nó chậm rãi nói: Đi đường cẩn thận, nhớ mang theo áo mưa vì trời lúc này hay mưa bất chợt lắm. NH nghĩ, có lẽ là không biết phải nói gì khi Hiệp thấy người bạn gái năm xưa, người con gái của hơn 38 năm về trước.
Bổng chốc nhớ lại, cách đây 38 năm, NH truy tìm thủ phạm đã viết bốn câu thơ chiếm muốn hết vách tường phía ngoài lớp học. Thời đó, cũng nghi là hắn, nhưng rất ghét hắn và không khi nào nói chuyện. Cho đến ngày ra trường năm 1974, biệt tăm biệt tích. Rồi cách nay hơn 10 năm, gặp lại Hiệp tại nhà của Mai Văn Tài ở huyện Tân Châu (Tây ninh). Tài bảo đây là Ngọc Huệ. Hiệp không tin. Tài nói cách nào cũng nhất quyết không tin, lúc sau. Bổng dưng Hiệp phấn chấn nói lớn: Đâu đâu, lại đây rồi xoay lưng lại đi để tui nhìn dáng đi xem. Tài cùng NH phá lên cười nhưng Hiệp thì nghiêm túc như sắp sửa bắt gặp điều gì đã mất. NH cũng làm theo lời, và… nó la lớn, đồng thời vỗ tay thật to “đúng rồi”, đây là NH. Hóa ra ngày còn ngồi chung lớp. NH ngồi bàn đầu, Hiệp ngồi bàn gần cuối lớp, chỉ nhìn nàng từ phía sau, nên giờ phải nhìn dáng đi mới nhận ra.
Sự hiên ngang, sức lực cường tráng của một người con trai năng động nay đã mất hẳn. Vì hoàn cảnh kinh tế, và lý do gia đình Hiệp đã để bệnh chồng bệnh, đến khi có sự thúc giục của bạn bè , lời hứa từ một hội từ thiện và Hiệp đã nhờ Nguyễn Văn Tấn đưa đi khám bệnh thì bác sĩ bảo rất khó điều trị khỏi..! Xót xa cho một kiếp người từng tung hoành, bôn ba suốt thời tuổi trẻ, nay sống với người em gái nơi vùng sâu vùng xa của huyện Dương Minh Châu cô đơn khi bóng chiều của cuộc đời dần đến...Hy vọng các bạn khóa 3 sẽ đến với Hiệp trong những phút giây nầy.
NGỌC HUỆ
Cô Trương Thị Tý phát biểu
Đây là hình ảnh ghi được trong kì Họp mặt lần thứ 12 Cựu học sinh Nông Lâm Súc Tây Ninh.Cô Tý từ Miền Tây lên dự.Ngày xưa cô dạy chúng tôi thời lớp tám ngoài khu Tầm Tang - Bến Kéo,cô có dự họp đôi ba lần nhưng lần nầy thì lên phát biểu tâm sự nói chuyện kỉ niệm thời Nông Lâm Súc rất nhiều,tiếc rằng chưa có điều kiện ghi âm lần phát biểu nầy của cô.Chỉ chụp được một pô hình làm kỉ niệm mà thôi...

Nhớ Võ Văn Thắt
Khoảng đầu năm 2010 trong một chuyến về thăm Võ
Văn Thắt ở Xã Bình Thạnh Huyện Trảng Bàng Tây Ninh, lại được tin có Lê Phước
Lộc Khóa 1 NLSTN ở Mỹ về nên cả bọn nhập lại đến Khẩu Mộc Bài- Tây Ninh tham
quan và có Trịnh Kim Hồng khóa 2 NLSTN hiện làm việc tại Siêu Thị Mộc Bài
,nghinh tiếp nên có một cuộc hội ngộ thật vui nơi vùng biên giới.
Đây là ảnh chụp lưu niệm tại Mộc Bài ( Từ trái sang)
- Trương Quang Lộc, Trịnh Kim Hồng, Nguyễn Văn Điệp, Lê Phước Lộc, Võ
Văn Thắt ( bìa phải)
Nhìn lại ảnh nầy thoáng ngậm ngùi vì bây giờ Võ Văn Thắt đã ra đi về cõi
vĩnh hằng.

Thầy trò đi ngao du...
Ngày 19 - 7 - 2008 Thầy Nguyễn Văn Nhơn và các học viên khóa 1 Nông Lâm Súc Tây
Ninh có tổ chức một chuyến đi về miền Tây vừa thăm viếng Thầy Cô và bạn bè, vừa
là một chuyến đi dã ngoại rất thú vi. Đây là một trong những bức ảnh được chụp
làm kỷ niệm trước lăng Thoại Ngọc Hầu - Núi Sam -Châu Đốc.
Từ phải sang:Thầy Nguyễn Văn Nhơn, Nguyễn Văn Huynh, Trương Quang Lộc,
Nguyễn Văn Tạo, Phạm Thiện Hiền, Hà Thế Mạnh, Nguyễn Quốc Nam, Nguyễn Công An,
Nguyễn Văn Quản.
Thả hồn theo tiếng nhạc
Đây là hình ảnh ghi lại cuộc Hội ngộ bất ngờ giữa Cựu học sinh NLS Tây Ninh và các giáo viên NLS Bảo Lộc trong đó có cô Xuân Liễu ( mới về nước ) và thầy Bùi Tho...Cuộc giao lưu đơn giản nhưng ấm tình được tổ chức tại một quán ăn dưới chân cầu Gò Dầu ( tháng 3/2011) .Ngay trong buổi tiệc anh em đã trổ tài văn nghệ với những bài hát gợi nhớ một thời kỉ niệm....
( trong hình:Anh Cương ( ông xã cô Liễu - Quốc Nam đang hát - Nguyễn Văn Điệp thả hồn theo tiếng nhạc )
Phút ngẫu hứng của thầy Sên
Trong lần đến nhà thầy Nhơn chơi sau Họp mặt lần thứ 12,thầy trò có những giây phút hàn huyên tâm sự rất thú vị thì bất ngờ thầy Nhơn hứng khởi gọi một ban nhạc đến chơi,thầy trò cùng nhau ca hát sôi nổi,mãi đến phút cuối cùng chia tay thầy Sên xuất chiêu đứng ra làm nhạc trưởng chỉ huy anh em hát bài Về với mẹ cha của Nguyễn Đức Quang.Đây là bài hát cộng đồng rất hay và quen thuộc của SV HS nhưng mãi đến bây giờ mới nghe lại được,rất thấm thía...