Những kỷ niệm không quên với thầy Nguyễn Thanh Vân

Chuyên mục: Truyện ngắn - Bút kí - Tùy bút Được đăng: Thứ ba, 26 Tháng 11 2019 Viết bởi Ban điều hành

Những kỷ niệm không quên với thầy Nguyễn Thanh Vân

 

 Nguyễn Văn Điệp

 

Sau khi về Tây-Ninh thành lập ngôi trường NLS Tây-Ninh ,dù tất bật trong công tác quản lý và giảng dạy nhưng với bản tính bình dị ,gần gủi với đồng nghiệp và học trò , thầy Vân đă được mọi người hết lòng cảm mến .

  Còn nhớ có một ngày chủ nhật đẹp trời , thầy Vân bàn với học trò sẽ tổ chức dã ngoại tại nhà của bạn "Danh rê" , đó là một địa điểm lý thú rợp bóng dừa ,chung quanh là cánh đồng Long-Trung bát ngát hương lúa mới  và một con kênh thoát nước thật nên thơ ...

   Sau khi tập trung , chúng tôi chia nhau nhóm bạn trai và vài bạn gái dưới sự hướng dẫn của "Danh Rê" đem lưới đi dọc bờ kênh lưới Tép và cá con . Một số bạn nữ ra đám ruộng tìm rau  ...Thầy Vân cũng tháp tùng cùng chúng tôi , lội dọc theo mé kênh , chúng tôi thay phiên nhau xuống dòng kênh mát rượi  kéo lưới , cứ hai người một cặp ,  đi một đoạn thì tấp vào ,đem mẻ lưới lên bờ cùng nhau hốt ra thau nhôm , vừa lựa rác và hốt những con tép, cá con nhảy soi sói... Cứ thế mà thay phiên suốt gần hết buổi sáng thì cá con và tép cũng đã đầy thau và cũng vừa ra tới Quốc Lộ 22  thấy thấm mệt thầy "ra lệnh" tạm ngưng để quay về nhà...Chúng tôi dù ai nấy mồ hội thấm ướt cả áo nhưng đều thấy hể hả ,vui cười thoải mái , đi bên thầy vừa trò chuyện vừa đùa giởn thật hồn nhiên và vui vẻ , nhìn thấy thầy chân tay mặt mũi dính đầy bùn cũng như chúng tôi mà miệng thì luôn trêu ghẹo làm chúng tôi quên cả cơn mệt vì đường xa ...

   Trở lại nhà "Danh Rê" chúng tôi cùng nhau làm cá tép , phụ lặt rau ...sau đó giao lại cho các bạn nữ " um " một chảo cá con ước chừng "cả" vài ký để cuốn bánh tráng và rau sống chấm nước nắm tỏi chanh.

    Hôm đó ngoài những đứa học trò thân yêu thầy còn mời vài thầy giáo trẻ cùng tham gia , nên sau khi chúng tôi trải tấm đêm dưới bóng cây rợp mát , món ăn nóng hổi được dọn ra cùng rổ rau mới hái tươi ngon , thầy trò cùng nhau quây quần thưởng thức " món bánh tráng  cuốn cá con chắm nước mắm " vừa nghe thầy khề khà chung rượu vừa kể biết bao câu chuyện thật lý thú ...

    Khi tiệc tàn thì trời cũng về chiều , chúng tôi chào thầy lần lượt ra về nhưng trong lòng vẫn còn dư âm lâng lâng một niềm vui khôn tả và đây cũng là một trong những kỷ niệm mà chúng tôi luôn nhớ mãi ...

 

 

 

Mùa Hè năm 1972 , sau khi hoàn thành chương trình lớp 12 ,lấy bằng Tú Tài II ( Tốt nghiệp phổ thông trung học) Chúng tôi chia tay mái trường yêu dấu , một nhóm xuống Saigon để thi tuyển vào các trường số còn lại tiếp tục học ở Tây-Ninh , Tôi còn nhớ Trường Tây Ninh lúc đó có hai người đậu Đại Học NLS là C.T.Nguyên khóa Kỹ sư và V.T. Mỹ Ngọc khoa Sư phạm , còn khoảng 10 người được tuyển vào trường CĐSP NLS hệ 2 năm ,Chúng tôi gặp lại  thầy Vân lúc đó cũng đang giảng dạy trường Sư-Phạm...Dù biết rằng thầy đã từng làm Hiệu Trưởng nhiều trường NLS nhưng khi gần gủi mới biết thầy rất có tình cảm với Trường Nông Lâm Súc Tây-Ninh ,tôi học ban mục súc nên có nhiều dịp gần gủi bên thầy trong những giờ lý thuyết trong giảng đường hay thực tập trong phòng thí nghiệm ...lúc đó mới hiểu được thầy có chuyên môn rất sâu rộng , ngoài ra thầy còn hướng dẫn tham gia mọi sinh hoạt trong nhà trường ,giao lưu, kết nghĩa, văn nghệ, báo chí ... với các trường rất chu đáo ...Những ngày nghĩ thầy thường gọi tôi đi thăm các mãnh đất trồng hoa màu của Thầy ở Biên Hòa hay sát chân núi ở Bà-Rịa Vũng Tàu ...cùng lao động hay thu hoạch hoa màu mới thấy thầy rất yêu thích công việc đồng áng , tự tay mình trồng tỉa và rất vui khi gặt hái những thành quả do chính mình làm ra ...

    Mùa hè năm 1974 , chuẩn bị thi tốt nghiệp , tôi có dịp đến thăm thầy ở Mỹ Tho (Tiền-Giang) lúc đó thầy đang là hiệu trưởng trường Nông Lâm Súc ở đây .  Đây là một ngôi trường có khuôn viên khá rộng , nằm giữa một cánh đồng bạt ngàn trên đường qua Gò Công , ở đây thầy rất được đồng nghiệp và học trò kính mến , lúc đó thầy đã tạo điều kiện cho tôi thực tập giảng dạy môn Vạn vật (Sinh học) cho học sinh lớp 10 để rút kinh nghiệm khi ra trường , trong buổi dạy , thầy trực tiếp dự giờ và mời nhiều thầy cô của trường cùng góp ý trong tinh thần xây dựng, cởi mở , đây là một kỷ niệm đáng nhớ tôi còn giữ mãi đến suốt cuộc đời...

   Còn nhớ , buổi trưa hôm đó nhà trường tổ chức liên hoan cùng thầy cô , tôi cũng tham gia kết chặt tình nghĩa đồng nghiệp , đến khi tiệc tan vào khoảng xế , tôi đang thiu thỉu ngũ trưa bổng nghe bom pháo mịt trời , thầy chạy đến gọi tôi nhanh chân rời khỏi trường trở về Mỹ Tho vì lúc đó kế bên trường (chừng 2 km) đang xảy ra chiến sự ...

     Khi rời trường trên chiếc Jeep do thầy lái tôi vẫn thấy một vùng quê gần đó đang ì ầm tiếng đạn pháo và hình ảnh những chiếc máy bay đang ném bom , một cuộc chiến tranh khốc liệt nhưng thầy trò ở Mỹ Tho vẫn bám trường  và sau đó mỗi ngày vẫn thấp thoáng bóng những chiếc áo nâu đạp xe đến trường hay lao động trong khu thực hành nông trại...

.......

    Sau ngày đất nước Giải phóng , bạn bè tôi mỗi đứa một phương , tôi về lại Tây-Ninh sinh sống cùng gia đình và tham gia công tác địa phương ...bẵng đi một dạo , có một buổi chiều tôi nghe tin thầy về thăm Tây-Ninh và đang gặp gỡ một số học trò ở chợ cũ Long Hoa...tôi thu xếp đến ngay ...gặp nhau ,mừng mừng - tủi tủi , Thầy vẫn như thế ,vóc dáng gầy gầy , nói chuyện chậm rải nhưng lúc nào cũng chen vài câu bông đùa ..Nói chuyện đến sụp tối , tôi mời thầy về nhà dùng cơm chiều và hàn huyên tiếp ...Thầy vẫn nhớ rõ con đường quen thuộc, nhớ căn-phòng-trổ-cửa-hông thầy đã ở trọ tại nhà cha mẹ tôi lúc còn ở Tây-Ninh, thầy vào thăm căn phòng rồi trở ra trò chuyện thân mật, thăm hỏi từng người trong gia đình tôi như người thân lâu lắm mới
trở về nhà ...

Sáng hôm sau tôi đưa thầy ra xe trở về Saigon , lúc chia tay thầy cẩn thận cho địa chỉ ,động viên tôi phấn đấu vì cuộc sống và hẹn một ngày tôi về Saigon gặp lai...

   Loay hoay với cuộc sống,công việc ở tỉnh lẽ ,nhiều khi tôi cũng ao ước một lần trở lại Saì gòn thăm thầy nhưng lúc đó hoàn cảnh kinh tế eo hẹp , lo miếng ăn hàng ngày còn vất vả nên hàng ngày vẫn canh cánh lời hứa với thầy ...

    Trong một dịp xuống Saigon ,tôi thu xếp nhanh công việc và tìm đến nhà Thầy . lúc đó Thầy có một căn hộ trong Khu F cư xá Thanh-Đa ..leo lên mấy lần cầu thang tới cửa nhà thầy tôi gỏ cửa ...

trong lòng hồi hộp chờ phút giây gặp lai, người ra tiếp tôi là cô Dung (vợ của Thầy) thật ra khi tôi xuống Saì gòn học thì lúc đó cô đang học đại học Văn Khoa và tôi có gặp nhau vài lần...nhưng giờ thì vất vả với cuộc sống nên nét mặt tôi " khắc khổ " hơn xưa nên cô không nhận ra , tôi tự giới thiệu và cô "À!" lên một tiếng, mời tôi vào nhà . căn hộ rộng , trọn vẹn diện tích phòng khách cô dành kê mấy chiếc bàn để dạy thêm lớp sinh ngữ , khi hỏi thăm về thầy : cô bảo là sức khỏe thầy gần đây yếu đi phải vài lần vào nằm bệnh viện ...chờ một lát , không thấy thầy về , cô hướng dẫn tôi xuống một vườn hoa trong khu dân cư và gặp thầy ở đó....

   Hai thầy trò ngồi trên thảm cỏ , một bàn tiệc đã bày sẵn , thầy vẫn như xưa, sau khi giới thiệu với mọi người thầy quay sang bảo tôi cứ tự nhiên trò chuyện vì mọi người là bạn của Thầy ...

   Sau khi thăm hỏi gia đình tôi và thầy trò ở Tây Ninh , bổng nhiên thầy quay sang hỏi tôi :

  - Các trường NLS trong toàn quốc đã có hội ái hữu cựu học sinh , sao trường Tây Ninh chưa thấy hoạt động gì hết ...thầy giải thích nên tổ chức họp mặt thường xuyên để thăm hỏi, động viên và giúp đỡ nhau ..cứ đứng ra vận động thành lập ,có gì thầy sẽ hỗ trợ...

    Tôi cảm ơn thầy đã quan tâm đến thầy trò ở Tây-Ninh và hứa trở về sẽ gặp lại bạn bè bàn về vấn đề nầy ...Sau đó , tôi được biết phát xuất từ nguyện vọng của các khóa , lúc đầu tổ chức gặp gỡ theo nhóm, sau đó họp mặt theo lớp và đến khi ban vận động gồm các bạn : Hà-thế-Mạnh ,Nguyễn quốc Nam,Trương văn Lộc, Nguyễn văn Tao...đứng ra vận động các lớp họp toàn trường , lấy địa điểm tại trường xưa , mỗi năm một lần gặp nhau cho đến khi dời theo trường Kinh tế kỹ thuật Tây-Ninh về địa điểm mới đến nay chúng tôi đã họp mặt 13 lần thật ấm cúng và đòan kết chung một đại gia đình Nông Lâm-Súc...

    Thầy Vân đã qua đời - nhưng chúng tôi , lớp học viên đầu tiên trường NLS Tây Ninh vẫn mãi mãi nhớ đến thầy và khi nhắc lại những kỷ niệm bên thầy ngày xưa chúng tôi vẫn còn nguyên một niềm kính trọng một người thầy gần gủi và bình dị của chúng tôi !

                                                  NGUYỄN VĂN ĐIỆP

                                                                       

                                                                                    

Lượt xem: 2126

© NongLamSucTayNinh.com 2011 - 2020. Thiết kế website tại MtStudio.vn

Thành lập ngày 20 tháng 02 năm 2011

Email: nonglamsuctayninh@gmail.com