Truyện ngắn, bút ký, hồi ký

Thác Đam Rông

Chuyên mục: Truyện ngắn - Bút kí - Tùy bút
Được đăng: Thứ tư, 26 Tháng 9 2018
Viết bởi Ban điều hành

Chuyện Blao

THÁC ĐAM RÔNG

Bùi Tho

 

Blao  vốn là nơi rừng thiêng nước độc, đất rộng người thưa, cuộc sống vô cùng thầm lặng.

 Cuộc di cư năm 1955 với vài trại định cư bắt đầu thành hình, làm cho Blao có chút xôn xao

.Rồi trường Quốc Gia Nông lâm mục ra đời, thu hút nam thanh nữ tú của nhiều nơi về hội tụ, làm cho cái xứ “cò ho khỉ gáy “ này thay đổi từng ngày..

Thời đó người ta nói về Đà-Lạt đã là thành phố du lịch, với nhiều thắng cảnh. Ta thấy có những Carte Postale hình hồ Xuân Hương, thác Cam ly, Liên khàng, Gougha,

Xem thêm: Thác Đam Rông

Ký ức bánh xèo

Chuyên mục: Truyện ngắn - Bút kí - Tùy bút
Được đăng: Thứ năm, 13 Tháng 9 2018
Viết bởi Ban điều hành

Kí ức bánh xèo

Ngữ Yên

 

Khi ra trường ,tôi được bổ nhiệm về dạy miền biên giới. Lúc ấy tình hình biên giới còn rất phức tạp, căng thẳng , các cuộc xung đột xảy ra thường xuyên, thầy trò chúng tôi vừa dạy học vừa đào giao thông hào trốn pháo kích. Chiều chiều dạy xong, không có chuyện gì làm chúng tôi kéo nhau ra đường mòn nhìn rừng rậm hoang vu , nghe chim kêu vượn hú, nhớ nhà lòng buồn mênh mang. Dạy chung với tôi có Mẫn từ Thị xã lên, hai người ở chung phòng nên rất thân, chúng tôi tự nấu ăn , tự trồng trọt để cải thiện đời sống. Thỉnh thoảng được dân làng cho một miếng thịt cheo, thịt mển là rất mừng. Lúc đó lương bỗng rất kém cỏi nhưng tình cảm,kỉ niệm thì rất nhiều. Có lần chúng tôi chèo ghe qua sông dự đám cưới một em học sinh đã ra trường, lần đầu tiên tôi được thưởng thức đặc sản vùng biên giới , uống nước thốt nốt, ăn bún với nước Xim Lo (*). Xim Lo chính hiệu vùng biên giới không giống như chỗ khác,mùi vị đặc trưng vì có thêm trái Cà Chây cho vào làm nước lèo óng ánh màu vàng vàng như nghệ rất thơm, rất ngon. Dự lễ cưới ban đêm vùng biên giới thật là vui, ngồi dưới đệm quay quần uống rượu bằng chén , coi múa Lâm Thôn.

Xem thêm: Ký ức bánh xèo

Chuyện “giải phóng cuộc đời” của thầy thuốc từng mặc áo lính

Chuyên mục: Truyện ngắn - Bút kí - Tùy bút
Được đăng: Thứ tư, 22 Tháng 8 2018
Viết bởi Ban điều hành

Chuyện “giải phóng cuộc đời” của thầy thuốc từng mặc áo lính 

Ký sự của NGUYỄN TẤN HÙNG

 

Hội nghị khoa học của Bộ Y tế vừa bế mạc, BS Mạnh cùng đoàn đại biểu ngành Y tế Tây Ninh còn nán lại thăm Thủ đô. Một buổi chiều, thầy trò BS Mạnh đi dạo ở quảng trường Ba Ðình, bỗng có một người mặc áo bộ đội đến hỏi thăm và nhờ BS Mạnh về Tây Ninh xác minh giúp: “Trên nghĩa trang quốc gia đồi 82 Tân Biên có ngôi mộ nào mang tên liệt sĩ Hồ Văn Bé, quê ở Lào Cai không? Nếu có nhờ đính chính giùm, vì Hồ Văn Bé cũng… chính là tôi”.

Người bộ đội ấy đã tự giới thiệu: “Tôi là bác sĩ Hồ Sỹ Tuyển, công tác ở Bệnh viện Phố Lu, tỉnh Lào Cai. Tôi vừa họp chung với mấy anh đây”.

BS Tuyển vừa nói vừa chăm chú nhìn vào mắt BS Mạnh xem có đúng là “người xưa” không, nhưng ông vẫn không dám khẳng định, vì BS Mạnh không tỏ vẻ gì nhận ra người “bệnh tù binh” hồi còn chiến tranh.

Xem thêm: Chuyện “giải phóng cuộc đời” của thầy thuốc từng mặc áo lính

Ngậm tăm

Chuyên mục: Truyện ngắn - Bút kí - Tùy bút
Được đăng: Thứ ba, 31 Tháng 7 2018
Viết bởi Ban điều hành

Chuyện Tầm Phào.

NGẬM TĂM

Bủi Tho

 

Một nhà thơ ở Tây Ninh có nói đến chuyện ra đường bây giờ sao thường thấy người ta ngậm tăm , tôi có nói với anh ta đó là cách sống mới, là văn-hóa ngậm-tăm bởi từ một câu chuyện bộc bạch của một người ở trong khu vực có con đường nhiều nhà hàng ăn, mà nhà hàng ăn nào cũng có người đứng đường mời gọi, khách qua đường đầu tiên lịch sự trả lời “ cảm ơn tôi không ăn” , sau đó gọn hơn “ không ăn “ hay “ ăn rồi “và liên tục như thế suốt đoạn đường đến mỏi miệng.

Kế tiếp là dùng một cách khác : không trả lời mà lắc đầu từ chối, mà lắc đầu suốt con đường thì lại sinh ra chứng đau cổ, mỏi cổ. Cũng giống như việc mua bán vé số vậy, từ trả lời không mua rồi đến hành động lắc đầu.

Xem thêm: Ngậm tăm

Thiệt là khổ

Chuyên mục: Truyện ngắn - Bút kí - Tùy bút
Được đăng: Thứ tư, 18 Tháng 7 2018
Viết bởi Ban điều hành

BÙI THO

CHUYỆN TẦM PHÀO

 Bài một : THIỆT LÀ KHỔ

Chuyện về cây Sưa

 Ông già Nguyễn trung Quân ở thành phố Long Xuyên, an dưỡng cái tuổi 70 của mình bằng cách chơi hoa lan, hoa kiểng thấy mà thèm. Nhưng mới đây ông ta có thêm một tin vui khá hào hứng vì đã tìm được giống một loại cây vô cùng quí giá, ông cho biết cây được trồng mọc phát triển rất tốt và theo đúng như dự kiến là 10 năm sau sẽ khai thác  bán với giá  mười mấy, hai mươi triệu một kí lô lận, quá mừng đi chứ. Nó phát triển tựa như cây keo tràm, cây bàng Đài loan thì chí ít phải nặng hàng tấn thì tiền đâu mà để cho hết.

Xem thêm: Thiệt là khổ

Chuyện tình trên núi

Chuyên mục: Truyện ngắn - Bút kí - Tùy bút
Được đăng: Thứ bảy, 09 Tháng 6 2018
Viết bởi Ban điều hành

Chuyện tình trên núi 

Ngữ Yên

Ngày đó, từ thị trấn Biên Hùng vào núi Gia Lào thì  hai bên  đường còn nhiều cánh rừng thưa,  cây cối um tùm, âm u hoang vắng...  chạy khoảng 70  cây số đến ngã ba Ông Đồn, rẽ theo  con đường đất về hướng Đông Bắc, nhìn xa xa  bên trái thấy  ngọn núi Gia Lào sừng sững giữa trời. Núi có dáng hình vòng cung gồm ba ngọn đồi liên tiếp nhau giống hình bát úp. vào buổi sáng, núi rực rỡ xanh dưới ánh nắng nhẹ của mặt trời, lúc chiều tà núi sừng sững âm u trên nền trời trắng xám, tháng mười núi mờ ảo trong sương mù cùng với những dải mây trắng lững lờ bay lượn, bao phủ ôm lấy núi.

Xem thêm: Chuyện tình trên núi

© NongLamSucTayNinh.com 2011 - 2020. Thiết kế website tại MtStudio.vn

Thành lập ngày 20 tháng 02 năm 2011

Email: nonglamsuctayninh@gmail.com